Độc Tôn Tam Giới

Chương 307 : Tiền đồ của đường đệ Giang Vũ

Ngày đăng: 06:56 19/04/20


Thiên hạ phụ thân, nào có ai không vì nhi tử cân nhắc? Nghe Giang Trần nói như vậy, Giang Đồng vui mừng quá đỗi:



- Trần Nhi, Tiểu Vũ mỗi ngày nhàn rỗi như vậy, cũng không phải biện pháp. Nếu như có thể đi Đa Bảo Đạo Tràng, đó là không thể tốt hơn rồi.



- Được, lần sau Phong Viêm đến, ta cùng hắn nói việc này.



Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến. Giang Trần vừa cùng phụ tử Giang Đồng nói xong, bên ngoài liền có hạ nhân đến thông báo, nói là Đa Bảo Đạo Tràng phó chấp sự Phong Viêm tới chơi.



- Đi, Tiểu Vũ, cùng ta đi gặp Phong Viêm.



Giang Trần lôi kéo Giang Vũ đi ra ngoài.



Gần đây tâm tình Phong Viêm rất tốt, đường làm quan rộng mở, thăng quan phát tài, chỉ cảm thấy nhân sinh hết thảy phi thường mỹ hảo, mỗi một ngày đều như ánh mặt trời sáng lạn.



Hắn cũng biết, hắn đạt được hết thảy, đại quý nhân là Giang Trần.



Đối với đại quý nhân này, Phong Viêm phi thường để ý, cơ hồ là mỗi ngày đều tới bái phỏng, đơn giản là muốn cùng Giang Trần kéo gần quan hệ một ít.



- Trần thiếu! Vài ngày không thấy, ngươi lại thành nhân vật phong vân của vương đô a! Ai, có ít người, trời sinh là nhân vật chính, Trần thiếu không thể nghi ngờ là loại người này. Để cho Phong Viêm ta hâm mộ.



- Phong huynh, gần đây ngươi cũng không kém a.



Giang Trần cười ha ha.



- Hắc hắc, chút thành tích này của ta, còn không phải bởi vì có đại quý nhân Trần thiếu ngươi.



Phong Viêm bày tư thái vô cùng thấp, cũng không dám cùng Giang Trần xưng hô huynh đệ, mà phi thường tôn trọng xưng hô Giang Trần là Trần thiếu.



Như vậy đã tôn trọng, lại thân thiết.




- Tiểu Vũ, hiện tại ta đem cách điều chế Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu cho ngươi, đàm phán như thế nào, đêm nay ngươi suy nghĩ một chút. Không cần quá nhân nhượng, ném đi điểm mấu chốt của mình. Cũng không nên tầm nhìn hạn hẹp, chỉ thấy tiền. Hiểu không?



- Ca, ta có chừng mực.



Trong mắt Giang Vũ, lóe ra một tia hào quang kích động.



Đem cách điều chế Phàm phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu ghi cho Giang Vũ, Giang Trần cổ vũ vài câu, liền tiễn Giang Vũ về.



Quay đầu lại bàn giao cho thủ hạ thoáng một phát, Giang Trần liền tuyên bố bế quan.



Ý nghĩa lần bế quan này, Giang Trần không có nói ra ngoài.



Chỉ có hắn biết rõ, lần này hắn ý định chính thức phục dụng Ngũ Long Khai Thiên Đan, bắt đầu trùng kích Tiên cảnh.



Khiếm khuyết trên thực lực, làm cho Giang Trần nhiều khi vẫn còn có chút bó tay bó chân.



Có một số việc, nếu như thực lực đủ mạnh, căn bản không cần phiền toái như vậy. Ví dụ như ân oán cùng Càn Lam Bắc Cung, nếu như thực lực cường đại, gặp được những bọn cướp kia, trực tiếp nghiền áp hành hạ đến chết, căn bản sẽ không dẫn xuất phiền toái phía sau.



Giang Trần hấp thụ giáo huấn, đối với tăng thực lực lên càng thêm khát vọng.



Rầm rầm, Giang Trần đổ ra mấy viên Ngũ Long Khai Thiên Đan.



Nhắm mắt lại, dùng Bàn Thạch Chi Tâm bắt đầu cảm ứng những Ngũ Long Khai Thiên Đan này, thời điểm tâm lực của hắn tập trung một viên ở bên trong, một loại ăn ý thần kỳ hiện ra, làm cho Giang Trần mở mắt.



- Là nó!



Giang Trần thu hồi Ngũ Long Khai Thiên Đan khác. Loại đan dược này, một khỏa là đủ, ăn nhiều căn bản không có chỗ lợi gì.