Độc Tôn Tam Giới
Chương 3090 : Quyết định của Mộng Thiên Thu
Ngày đăng: 07:44 19/04/20
Địch nhân làm như vậy mục tiêu rất rõ ràng, chính là muốn đánh bại tất cả.
Nếu như hiện tại hắn rời khỏi, quả thực vô cùng có khả năng bị địch nhân nắm lấy cơ hội, đánh bại tất cả.
Ngay khi Mộng Thiên Thu đang trầm ngâm, một gã thủ hạ ghé sát miệng vào tai hắn rồi nói:
- Lão tổ, chuyện này có chút kỳ quái, lão nhân gia nghĩ thử xem, chúng ta nhận được tin tức, Mộng Lam tông cũng không có bị phá hủy, chỉ là bảo khố bị cướp, Thiên Hành thiếu gia bị chộp đi. Mà Úy Trì gia trực tiếp bị phá hủy.
Mộng Thiên Thu cũng không phải là người ngu dốt, sau khi nghe lời này xong cũng có chút suy nghĩ.
Tên thủ hạ kia tiếp tục nói:
- Đối thủ làm như vậy là lưu lại một đường lùi cho Mộng Lam tông chúng ta. Lão tổ, có lẽ hướng gió đã đổi a.
- Ồ? Ngươi có ý kiến gì không?
Mộng Thiên Thu nhìn tên phụ tá của mình.
- Thuộc hạ gần đây luôn thu thập tin tức khắp nơi, nghe nói tất cả các đại thánh địa trong Thập đại thần quốc đại bộ phận đã bình loạn thành công, ở trong giai đoạn giằng co cũng không còn có mấy thánh địa. Loại tình huống này, Chân Vũ thánh địa cầu viện với bên ngoài, rất có thể sẽ nhận được hô ứng. Thế cục, đối với loạn quân mà nói đã bắt đầu xuất hiện biến hóa vi diệu.
Trong lòng Mộng Thiên Thu trầm xuống, loại khả năng này những ngày qua ngẫu nhiên hắn cũng nghĩ qua, nhưng mà ở sâu trong lòng hắn vẫn cảm thấy thế lực liên quân khổng lồ, áp đảo Chân Vũ thánh địa có lẽ vấn đề không lớn.
Hiện tại xem ra quả thực hắn đã quá lạc quan rồi.
Chẳng lẽ lần phản loạn này thực sự sẽ giống như những thần quốc khác, cuối cùng phản quan sẽ thất bại hay sao?
Cho nên nói, hắn đối với quyết định của mình tuy rằng không hối hận, nhưng mà lại có chút lo lắng mơ hồ.
Tên phụ tá kia khuyên nhủ:
- Lão tổ, không cần lo lắng, Mộng Lam tông rời khỏi, các thế lực trong liên quân nhất định sẽ quân tâm rối loạn. Chân Vũ thánh địa, chắc chắn sẽ đoạt lại quyền chủ động. Có lẽ chuyện này đối với Mộng Lam tông mà nói, lại là một lần cơ hội a.
- Cơ hội?
Mộng Thiên Thu có chút khó hiểu.
- Thuộc hạ luôn nghiên cứu thế cục Thập đại thần quốc, cũng coi như có chút tâm đắc. Theo thuộc hạ thấy, Thập đại thần quốc từ thượng cổ tới nay, đều là do mười đại thánh địa khống chế thế cục. Thế cục này luôn kéo dài tới hiện tại, cũng không phải hoàn toàn không có đạo lý.
- Ồ? Nói cụ thể một chút đi.
Mộng Thiên Thu có chút thưởng thức.
- Mười đại thánh địa, luôn khống chế mạch máu của thập đại thần quốc. Tuy rằng mấy trăm năm qua, thế cục này xuất hiện tình huống lỏng lẻo, nhưng dư uy của thánh địa vẫn còn. Lực khống chế vô hình của bọn họ với thập đại thần quốc không phải là thứ mà bất luận thế lực nào có thể so sánh. Cũng chỉ liên hợp lại mới có thể chống lại thánh địa. Nhưng mà tất cả các thế lực lớn liên hợp, đơn giản là dựa vào lợi ích hấp dẫn. Sau khi đả đảo thánh địa, nên chia cắt lợi ích thần quốc thế nào. Loại quan hệ dùng lợi ích kết hợp này, nếu như có thể hoàn thành sớm, có lẽ còn có khả năng thành công. Nếu như kéo dài càng lâu mọi người sẽ càng nôn nóng, càng hoài nghi liệu lựa chọn này có anh minh hay không? Một khi lâm vào trong giằng co, chỉ cần xuất hiện một ít ngăn trở, song phương sẽ xuất hiện vết rách. Mà một khi ngăn cách, liên quân sẽ sụp đổ, đó là chuyện không phải là không có khả năng. Quan trọng nhất là số mệnh của mười đại thánh địa cũng còn chưa tới trình độ diệt vong.
- Những chuyện này đều là do ngươi suy nghĩ ra? Vì sao ngươi không sớm nói ra?
Mộng Thiên Thu lạnh nhạt hỏi.
- Thuộc hạ chỉ là tiểu nhân vật, những lời này nếu như trước đó nói nhất định sẽ bị người ta xì mũi coi thường. Thậm chí là bị thóa mạ. Hiện tại mất bò mới lo làm chuồng, cuối cùng sẽ không quá muộn. Nói không chừng đúng là cơ hội để cho Mộng Lam tông chúng ta thoát thân từ trong vũng bùn. Nếu không đợi Chân Vũ thánh địa thực sự lật mình. Khi đó phản công lại, chúng ta muốn rút lui cũng đã muộn.