Độc Tôn Tam Giới

Chương 3119 : Đề nghị của Giang Trần

Ngày đăng: 07:44 19/04/20


Điên cuồng lão quái không có cách nào đột phá phong tỏa của kim chung, mà Thánh Long cung của Giang Trần cũng không có cách nào tìm được cơ hội bắn. Chiến đấu cứ như vậy luẩn quẩn trong trạng thái giằng co.



Kim chung của Kim chung lão quái quả thực là thứ vô cùng không tầm thường, hơn nữa sau khi Giang Trần luyện hóa, cấp bậc của Kim chung này tuyệt đối đã tăng lên.



Coi như là bảo trượng màu vàng trong tay Điên cuồng lão quái cũng không hoàn toàn có cách nào phá vỡ phong tỏa của kim chung.



Chuyện này khiến cho Điên cuồng lão quái rất là nôn nóng:



- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có dám thống khoái đánh một trận hay không? Chỉ dùng một chiếc chuông phòng thủ, như vậy được tính là bổn sự gì chứ?



Giang Trần mỉm cười:



- Thế giới võ đạo, tất cả thần thông đều được coi trọng. Ta có rất nhiều thủ đoạn đối phó với ngươi. Chẳng lẽ còn phải chọn phương thức ngươi thích hay sao?



Điên cuồng lão quái tức giận tới mức kêu to không thôi:



- Ngươi cũng đừng quên, ta là thủ hộ giả cung thứ tư. Ngươi có thể thông qua cung thứ tư này hay không là do ta định đoạt.



Giang Trần khẽ cười một tiếng:



- Cuối cùng ta cũng sẽ có biện pháp thông qua.



- Hừ, nghĩ khá lắm.



Điên cuồng lão quái vung vẩy bảo trượng trong tay:



- Không có chính diện chinh phục lão phu, vậy thì đừng mơ rời khỏi cung thứ tư này..



Hiển nhiên điên cuồng lão quái cảm thấy không hả giận, tự nhiên hắn hy vọng Giang Trần cứng chọi cứng với hắn, thống khoái đánh một trận, cận thân vật lộn với hắn.



Trên thực tế cũng không phải Giang Trần bài xích cận thân vật lộn, chỉ là hắn nhìn ra được, bảo trượng của điên cuồng lão quái không phải tầm thường.
Hắn ở nơi này, là vì thệ ước với chủ nhân Lưu Ly vương thành, chỉ có thể phát huy ra thực lực bằng với người vượt cung này.



Tuyệt đối không thể dùng thực lực mạnh nhất làm nhục người vượt cung. Trừ phi thực lực người vượt cung cũng đồng dạng với trạng thái đỉnh phong của Điên cuồng lão quái, khi đó hắn có thể dùng trạng thái đỉnh phong.



Điên cuồng lão quái tự trách mình lập thệ ước, tự nhiên sẽ không vi phạm.



Giang Trần cười hắc hắc:



- Ta nói ỷ thế hiếp người cũng không phải là nói những thứ này.



- Vậy thì nói tới cái gì?



Điên cuồng lão quái khó chịu hỏi.



- Tự nhiên là cái bảo trượng trong tay tiền bối. Ngươi ỷ vào lực lượng bảo trượng, mà ta lại không có thần binh lợi khí có thể địch lại được, tự nhiên là chịu thiệt. Làm sao có thể chính diện đối kháng với ngươi? Ngươi có bảo trượng, ta có kim chung phòng ngự, còn có lực cung tiễn, đây gọi là dùng thế mạnh của mình đối phó với địch.



- Ngươi không có thần binh lợi khí?



Điên cuồng lão quái sửng sốt, vấn đề này hắn thực sự chưa có cân nhắc qua.



Bị Giang Trần nói như vậy, hắn lâm vào trong trầm tư.



Điên cuồng lão quái tuy rằng điên cuồng, nhưng mà nhất ngôn cửu đỉnh, là người vô cùng sĩ diện. Hắn cũng không muốn bị người ta nói là ỷ thế hiếp người.



- Hừ, vậy muốn thế nào? Chẳng lẽ chúng ta bỏ binh khí, dựa vào quyền cước vật lộn sao?



Giang Trần nhún nhún vai:



- Nếu như so quyền cước, ta nguyện ý phụng bồi.