Độc Tôn Tam Giới
Chương 3166 : Hoành hành ngang ngược
Ngày đăng: 07:45 19/04/20
Tên tu sĩ kia thậm chí một chút phản kháng cũng không có, liền bị đạo thân ảnh kia trực tiếp nắm trong tay.
Hung hăng ném một cái, vứt trên mặt đất, toàn thân tên tán tu kia như mệt rã rời, nằm trên mặt đất, toàn thân run rẩy, chỉ có thở ra, không có hít vào.
Mà người ra tay, hiển nhiên là trợ thủ đắc lực của Yến thống lĩnh, làm xong chuyện này, hắn phủi tay, phảng phất làm một sự tình không có ý nghĩa.
Bá đạo ra tay, triệt để chấn trụ những tán tu còn có chút không phục kia.
- Lúc nào, Lam Ưng vệ chấp pháp, đến phiên các ngươi đến chỉ trỏ?
Tên trợ thủ của Yến thống lĩnh kia, vẻ mặt sát khí, nhìn lướt qua toàn trường.
- Hiện tại, lập tức im lặng! Tất cả mọi người trở về phòng của các ngươi, chờ Lam Ưng vệ lần lượt kiểm tra. Mười tiếng đếm sau, người chưa lui về phòng, coi là đối kháng Lam Ưng vệ, giết không tha!
Ngữ khí của người nọ thập phần bá đạo, không cho người chỗ trống thương nghị chút nào.
Giang Trần thấy một màn như vậy, cũng âm thầm lắc đầu. Hắn không biết Lam Ưng vệ là cảm giác mình có thể đoán chừng những người kia, hay là có nguyên nhân gì khác.
Nhưng mà, loại hành vi này, hiển nhiên là không có lý trí.
Lam Ưng vệ rất lợi hại, nhưng này cũng chỉ là ở Lam Yên đảo vực. Ngươi làm sao biết ở đây không có người của thế lực lớn khác?
Làm sao biết trong những người này, sẽ không có tồn tại không để Lam Yên đảo vực vào mắt?
Có thể nói, bọn hắn làm như vậy, tuy phong hiểm không lớn, nhưng vẫn phải có.
Nhưng mà Giang Trần suy đoán, sở dĩ đối phương làm như vậy, nhất định là có nguyên nhân. Đương nhiên, Giang Trần đối với những nguyên nhân này, hiển nhiên là không có hứng thú đi tìm tòi nghiên cứu.
Lúc này, tên thủ hạ hung thần ác sát kia của Yến thống lĩnh, đã bắt đầu đếm.
- Mười, chín, tám, bảy...
Nếu như Sở Tinh Hán có thể một mực đi theo Thuấn lão tu hành, dùng thiên phú của Sở Tinh Hán, nói không chừng đã đột phá Thiên Vị.
Bất quá, Sở Tinh Hán cùng mấy tán tu khác, giờ phút này hiển nhiên đã bị Lam Ưng vệ theo dõi. Một đám Lam Ưng vệ, hùng hổ vây quanh bọn chúng.
- Giao Trữ Vật Giới Chỉ của các ngươi ra đây!
Lam Ưng vệ yêu cầu, liền để cho mọi người căn bản không tiếp thụ được.
Nói ra yêu cầu này, Sở Tinh Hán cùng mấy tu sĩ khác, sắc mặt đều đại biến.
Trong đó một nam tử mặt vàng ngập ngừng nói:
- Chư vị đại nhân, tiểu nhân là người của Thương Tùng đảo vực Hách Liên gia tộc, tuyệt đối không phải tội phạm quan trọng mà các ngươi muốn tìm. Cái này là chứng minh của ta...
- Ít nói nhảm, không có lỗ tai, không nghe được chúng ta nói cái gì sao?
Tên thủ lãnh Lam Ưng vệ trước đó ra tay giết người kia, trực tiếp phiến tới một cái tát.
Hiển nhiên, cái gì Hách Liên gia tộc, căn bản không đặt ở trong mắt Lam Ưng vệ.
Một tát này, đánh cho người nọ mặt mũi bầm dập, mấy Lam Ưng vệ như lang như hổ đi lên, bới người nọ ra tinh quang, bắt đầu điều tra.
Một lát sau, những thứ đáng giá trên người hắn, đều bị tìm ra.
Bất quá, Lam Ưng vệ hiển nhiên không hứng thú với đồ vật của người này, trực tiếp ném tới trước mặt hắn, khinh miệt mắng một câu:
- Nghèo kiết xác, lăn trở về phòng đi!
Vẻ mặt người nọ đau khổ, ở đâu còn dám chống đối, lảo đảo, nhặt đồ đạc lên, bao lấy chỗ thẹn, liền chạy về phòng mình.