Độc Tôn Tam Giới
Chương 3177 : Dấu vết để lại
Ngày đăng: 07:45 19/04/20
Giang Trần hỏi:
- Ngài đã tới hiện trường chưa?
- Đi qua, bất quá không có thu hoạch gì, cũng không có manh mối gì.
Yến Vạn Quân chán nản thở dài.
Giang Trần nói với Hoàng Nhi:
- Chúng ta lại đi dò xét thoáng một phát, nhìn xem có thể tìm được đầu mối gì hay không.
Hoàng Nhi tự nhiên sẽ không phản đối, gật đầu nói:
- Tốt!
- Ta cũng đi.
Yến Thanh Tang xung phong nhận việc.
- Lão phu cũng đi.
Yến Vạn Quân đi rất nhiều lần, lại không có tìm được đầu mối gì, nhưng mà hắn cảm thấy, Giang Trần xuất mã, có lẽ có thể tìm được cái gì, cũng nói không chừng.
Dù sao, người trẻ tuổi này, rất am hiểu sáng tạo kỳ tích.
Đoàn người Giang Trần ly khai Thánh Địa, không bao lâu, liền đi tới tổng bộ Yến gia. Giờ phút này, tổng bộ Yến gia đã thành phế tích.
Xa xa nhìn lại, phiến phế tích kia lộ ra cực kỳ tiêu điều, trong tường đổ ngói vỡ, đã bắt đầu mọc ra hoa cỏ dại.
Hiển nhiên, thời gian dài như vậy, nơi đây đã triệt để hoang vu.
Giang Trần xa xa nhìn lại, trong lòng cũng cảm khái. Năm đó, Yến gia chính là thế lực nhất lưu của Vĩnh Hằng Thánh Địa, trang viên kia, còn xa hoa hơn một tông môn đỉnh cấp.
Mà bây giờ, lại triệt để thành phế tích, hết thảy phồn hoa, đã tan thành mây khói.
Yến Vạn Quân lần nữa về đến di chỉ của gia tộc, cảm xúc đau thương lại bao phủ trong lòng. Thuấn lão thì đi theo bên người Yến Vạn Quân.
Hiện tại qua lâu như vậy, đầu mối gì cũng đã mất. Muốn từ hiện trường tìm ra lai lịch của hung thủ, trừ khi đối phương để lại lỗ thủng gì, nếu không căn bản không có khả năng.
Giờ phút này, trong lòng Hoàng Nhi lại không đành lòng, thấp giọng nói:
- Gia gia, thi cốt đầy đất này, chúng ta hãy để cho bọn hắn nhập thổ vi an a?
Dù sao cũng là cùng một gia tộc, Hoàng Nhi tâm địa thiện lương, tuy ở trong những thi cốt này, rất nhiều người đã từng bức bách nàng, khó xử nàng, thậm chí là thủ phạm hại cha mẹ của nàng.
Thế nhưng mà, người chết như đèn tắt, Hoàng Nhi vẫn không đành lòng nhìn những người kia phơi thây hoang dã.
Yến Vạn Quân cũng không phản đối, đờ đẫn nói:
- Sớm nên để bọn hắn nhập thổ vi an rồi. Ta một mực không có làm như vậy, là muốn đợi Giang Trần trở lại, để cho hắn nhìn hiện trường một chút.
Giang Trần ngẫm nghĩ một lát, cũng thấy nên điều tra, đã điều tra không sai biệt lắm.
- Vậy thì nhập thổ vi an a.
Giang Trần gật đầu.
- Có cần chọn địa phương khác không?
Yến Thanh Tang hỏi.
- Được rồi, bọn hắn sinh là người của gia tộc, chết là quỷ của gia tộc. Hiện tại gia tộc bị diệt môn, liền mai táng ở trên di chỉ a. Dù sao tổ đường của gia tộc, cũng đã bị phá hủy. Hi vọng anh linh tổ đại của gia tộc, có thể nghỉ ngơi a.
Ngữ khí của Yến Vạn Quân vô cùng thương cảm.
Bọn hắn nói làm liền làm, lập tức bắt tay vào xử lý.
Đúng lúc này, thần thức của Giang Trần bỗng nhiên khẽ động, ánh mắt lợi hại, bắn về phía hư không:
- Người nào, lăn ra đây!
Thời điểm Giang Trần quát, liền ngăn Hoàng Nhi ở phía sau, ánh mắt vô cùng sắc bén, nhìn qua phiến hư không kia, tràn ngập đề phòng.