Độc Tôn Tam Giới

Chương 3198 : Kiêng kỵ

Ngày đăng: 07:45 19/04/20


- Lui ra.



Tên tu sĩ thần đạo ngồi trong xe lập tức quát lui tên thần bộc mày rậm, hiển nhiên hắn cũng biết, dưới tay mình, cho dù đồng loạt tiến lên, trước mặt thần linh căn bản không chịu nổi một kích. Người ta muốn tiêu diệt đám nô bộc của hắn, căn bản chỉ là một cái lật tay mà thôi.



THần linh gặp thần linh, là cục diện vương đối mặt với vương.



Tên tu sĩ thần đạo này hiển nhiên cũng đang cân nhắc được mất.



Hắn cũng ý thức được, trước đó hắn đã khinh địch. Hắn thực sự cho rằng đối phương chỉ là một người trẻ tuổi, dễ bắt nạt, dễ nắm bắt đối phương.



Kết quả người trẻ tuổi kia cũng không phải là quả hồng mềm, tùy thân còn có Chân linh thần linh hộ pháp. Chuyện này khiến cho tên tu sĩ thần đạo nhân loại này không thể không tỉnh táo lại đối mặt.



Đối địch với thần điểu Chu Tước, hắn cũng không quá nắm chắc. Dù sao, huyết mạch Bốn thần thú đối với tu sĩ tộc khác đồng cấp mà nói, bọn hắn căn bản không có cách nào chơi cùng người ta.



Huyết mạch bốn thần thú, sức chiến đấu tiên thiên đã vượt qua nhân tộc rất nhiều.



Lúc này tên tu sĩ thần đạo nhân loại này dường như nhớ tới chuyện gì đó. Thần điểu Chu Tước, nam tử trẻ tuổi này, đây lại là địa bàn của Vĩnh Hằng thần quốc.



Chẳng lẽ nói tiểu tử này là Giang Trần? Là thiên tài nổi danh gần đây toàn bộ Vạn Uyên đảo đều đang nói tới?



Tu sĩ thần đạo nhân loại này khi nghĩ tới đây, trong lòng cũng có chsut do dự. Nếu như người trẻ tuổi này thực sự là Giang Trần, vậy thì thực không dễ chọc.



Đừng nói bản thân Giang Trần là người Vĩnh Hằng thánh địa, chỉ đơn giản bằng vào quan hệ của Giang Trần và Già Diệp thần tôn, hiện tại có mấy người không biết cơ chứ?



Đều là từ vô tận lao ngục trốn ra, người tu sĩ thần đạo này kiêng kỵ không nhiều lắm, nhưng mà Già Diệp thần tôn là một người trong số đó.



Nếu như bởi vì nguyên nhân Giang Trần mà đắc tội với Già Diệp thần tôn, được không bù mất. Nếu như Già Diệp thần tôn đứng cùng trận doanh với Vĩnh Hằng thánh địa, cùng một phía trả thù hắn, vậy thì hắn càng không chống đỡ được.



Huống chi Chân Linh thủ hộ của Giang Trần này dĩ nhiên là Thần linh, chuyện này càng thêm đáng sợ.



Cũng có thể nói, tình huống xấu nhất là một thần đạo như hắn chống lại ba thần đ ạo khác. Cho dù hắn tự tin thế nào, cũng biết như vậy nhất định chỉ còn đường chết mà thôi.



Ngay cả một Già Diệp thần tôn hắn đã không tin tưởng đánh thắng được, chứ đừng nói tới là ba đánh một.




Loại người này vì lợi ích chuyện gì cũng có thể làm được. Cái gì mà quan hệ thân thiết a, những thứ này đều là lời nói suông, căn bản không phải là thật.



Nhìn thấy Giang Trần biến mất trong hư không, năm thần bộc kia mới oán hận bất bình mắng to.



Tên thần bộc mày rậm càng không cam lòng nói:



- Chủ nhân, cứ như vậy thả tiểu tử kia đi, không phải quá đáng tiếc sao? Ta thấy hắn không nói tỉ mỉ, nhất định là nhận được thứ gì tốt.



- Ngươi cảm thấy chúng ta giữ lại được hắn sao?



Tên tu sĩ thần đạo kia lạnh nhạt hỏi.



- Chúng ta có sáu người, hắn chỉ có một mình, một đầu thần thú hộ pháp.



- Ngươi quá ngây thơ rồi, hắn có giúp đỡ.



Tu sĩ thần đạo kia cười nói:



- Huống chi ngươi cảm thấy dùng lực lượng chúng ta có thể đối kháng với Thánh Tổ của Vĩnh Hằng thánh địa sao? Chu Tước Chân linh, còn có Già Diệp thần tôn, ba phương này liên thủ với nhau sao?



Tên thần bộc mày rậm nghe lời này thoáng cái xìu xuống.



Nếu như ba phương liên thủ, sợ rằng cho dù chủ nhân của hắn có thần thông quảng đại thì cũng gặp chuyện không may.



- Chủ nhân, vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ để cho tiểu tử này nhẹ nhàng rời khỏi đây? Mặt mũi chúng ta để vào đâu chứ?



Một tu sĩ thần bộc mũi ưng khác rất không cam lòng hỏi.



- Tạm thời không nên đánh rắn động cỏ. Lại nói, nơi này thực sự là địa bàn của hắn, hắn nhận được thứ gì, trên lý luận chúng ta thực sự không có quyền hỏi tới. Đương nhiên những điều này chỉ là bề ngoài. Quan trọng nhất là bổn tọa hiện tại còn không muốn kết thù với tam phuowngk ia. Tài nguyên chúng ta có thể tìm. Lần này tiện nghi cho tiểu tử kia. Lần sau có cơ hội ta sẽ đòi một vốn bốn lời.



Có thể nhìn ra được tên tu sĩ thần đạo này vô cùng thức thời. Biết rõ chuyện không thể làm, nói buông tha là buông tha, gọn gàng linh hoạt, không dây dưa dài dòng một chút nào.