Độc Tôn Tam Giới

Chương 327 : Tổ hợp hiếm thấy, sự tình hiếm thấy 2

Ngày đăng: 06:56 19/04/20


Dáng người Đan Phi đẫy đà yểu điệu, ở trong cánh đồng bát ngát, cấu thành một bức tranh cực đẹp.



Giang Trần bất đắc dĩ, hắn biết rõ, đấu tâm cơ, đấu tính tình, cái này nữ nhân đều là cao thủ đỉnh cấp. Giang Trần than nhẹ một tiếng, đã đến nơi này, vậy thì cam chịu a.



Nàng không ra tay, Giang Trần cũng không sao cả. Dù sao lần này hắn tới, cũng không phải vì săn giết bao nhiêu con mồi, mà là vì lịch lãm rèn luyện.



Đưa mình vào một hoàn cảnh lạ lẫm, tùy thời có khả năng xuất hiện nguy cơ, tùy thời có khả năng xuất hiện uy hiếp trí mạng.



Loại hoàn cảnh này, mới là mị lực lớn nhất của thí luyện.



Một đường đi qua, tốc độ của Đan Phi không chậm, nhưng cũng không phải cưỡi ngựa xem hoa, ngẫu nhiên sẽ ngồi xổm ven đường, nhìn nhìn ngó ngó, quan sát bốn phía.



Ước chừng đi hai ba mươi dặm, trên đường đi, liền gặp bảy tám lần quấy rối.



Chỉ là, cho tới bây giờ, gặp được quấy rối đều là Phàm phẩm hung thú, tương đương với Chân Khí cảnh nhân loại, tuy sức chiến đấu có thể so với Chân khí đại sư, nhưng mà ở trước mặt Giang Trần, lại không ra sóng gió gì.



Có hai con hơi bướng bỉnh hung hãn, bị Giang Trần ba quyền hai chân trực tiếp chụp chết.



Còn có hai con, nhìn thấy Giang Trần, cũng không biết Giang Trần dùng bổn sự đặc thù gì, dứt khoát đường vòng, kẹp lấy cái đuôi lẻn mất.



Một màn này xem ở trong mắt Đan Phi, cảm thấy vô cùng kỳ quặc.



Mà đồng dạng, những cử động kia của Đan Phi, ở Giang Trần xem ra, cũng không hiểu thấu.



Hai người tựa hồ như đang giận lẩy, ai cũng không để ý ai. Tổ hợp hiếm thấy như thế, ước chừng đi bảy tám chục dặm, Đan Phi có chút gánh không được, chủ động phá vỡ trầm mặc.



- Này, Giang Trần, ngươi có phải là nam nhân hay không? Nói mấy câu sẽ chết sao?



Giang Trần sững sờ:



- Nói cái gì? Không phải ngươi đang tìm kiếm thú con Linh thú sao? Ta sợ nói chuyện quấy rầy ý nghĩ của ngươi a.
Thế nhưng mà, dùng kiến thức của Đan Phi đối với tính tình hung thú, lại cảm thấy đó căn bản là sự tình không thể nào làm được!



Mang theo nghi vấn như vậy, trên đường đi tâm tình của Đan Phi đều rất phức tạp. Muốn hỏi Giang Trần, lại sợ sau khi mở miệng, lại bị Giang Trần qua loa.



Nàng cơ hồ phỏng đoán, dù việc này cùng Giang Trần có quan hệ, thằng này khẳng định cũng sẽ đánh chết không nhận.



Cho tới bây giờ, Đan Phi cũng tin tưởng lão gia tử phán đoán đối với Giang Trần. Trên người Giang Trần này hoàn toàn chính xác có một loại cảm giác thần bí đặc biệt.



Ở trên người hắn phát sinh các loại sự tình, bất luận chuyện gì, đều tràn đầy sắc thái thần kỳ không thể tưởng tượng.



Ngay thời điểm Đan Phi nghĩ ngợi lung tung, Giang Trần đi ở trước nàng, bước chân bỗng nhiên dừng lại, cả người như một cây cung kéo căng, tràn đầy khí thế vận sức chờ phát động.



- Làm sao vậy?



Đan Phi thấy Giang Trần bỗng nhiên biểu hiện khác thường, hơi có chút kinh ngạc.



Giang Trần thấp giọng nói:



- Có Linh phẩm Linh thú qua lại, hơn nữa không chỉ một con.



- Thật vậy chăng?



Nghe được Giang Trần nói, trong đôi mắt đẹp của Đan Phi bắn ra sợ hãi lẫn vui mừng, vội vàng truy vấn.



- Ngươi có thể cảm ứng được? Đại khái cách bao nhiêu không? Có thú con không?



Giang Trần nhíu mày suy ngẫm, qua một hồi, lông mày mới nhẹ nhàng buông ra:



- Không có thú con, đều là Linh phẩm Linh thú trưởng thành.