Độc Tôn Tam Giới
Chương 3289 : Âm thầm đau buồn
Ngày đăng: 07:47 19/04/20
Khu vực nhốt lại Giang Trần cũng không lớn lắm. Tìm được điểm mấu chốt cũng tương đối dễ dàng.
- Chúng ta công kích phiến khu vực này là có thể phá hỏng điểm mấu chốt kia sao?
Vĩnh Hằng thánh tổ không nhịn được mà hỏi.
Giang Trần không có vội vã tỏ thái độ, mà trầm ngâm nói:
- Thái Bạch Phân Quang tụ hợp trận này vô cùng huyền diệu, mỗi một điểm đều quan trọng vô cùng. Nếu như chúng ta có thể phá hỏng một tiết điểm, trận pháp này ít nhất cũng bị phá vỡ ba thành, nếu như phá vỡ hai điểm, trận pháp này cũng bị phá vỡ hơn phân nửa. Cho nên bây giờ chúng ta nên nhịn một chút. Không vội vã phá hỏng tiết điểm này.
- Vì sao?
Quang Minh thánh tổ khó hiểu hỏi.
- Ta cảm thấy đồng thời tìm được hai điểm, lại đồng thời công kích, đồng thời phá vỡ hai tiết điểm của trận pháp này, như vậy phá vỡ trận pháp, một lần công kích công phá phong tỏa cũng có nắm chắc rất lớn. Chỉ công phá một điểm, vạn nhất đối phương còn có trọng binh, hoặc là có biện pháp dự phòng khác, có lẽ chúng ta rất khó thoát khỏi vòng vây.
- Ý ngươi là chúng ta phá vỡ một tiết điểm chưa hẳn đã có thể phá vỡ trận pháp này? Thoáng cái phá vỡ hai tiết điểm, nắm chắc sẽ lớn hơn nhiều sao?
- Chính là đạo lý kia.
- Vậy chúng ta có thể phá một điểm trước, sau đó lại phá điểm nữa được không?
- Như vậy sẽ dễ dàng đánh rắn động cỏ. Sẽ khiến cho bọn chúng tăng cường phòng ngự. Đối phương bố trí trận pháp này, chưa hẳn đã thực sự muốn vây khốn chúng ta tới chết. Ta suy đoán bọn chúng nhất định còn có âm mưu gì khác.
Đây cũng là chuyện mà đám lão tổ của thập đại thánh địa lo lắng nhất.
- Vậy chúng ta tiếp tục tìm điểm thứ nhất đi.
HÚc Nhật lão tổ đề nghị.
- Ồ? Sao lại nói như vậy?
- Số lượng cường giả trốn ra từ vô tận lao ngục, so với trong tưởng tượng của chúng ta còn nhiều hơn. Ta nhận được tin tức, có chút thế lực đã bị những cường giả thần đạo kia hợp nhất. Lần thiên tài thi đấu này, rất nhiều thế lực nhị lưu tam lưu, địa vị đều tương đối kỳ quặc. Ta hoài nghi, Thái Bạch Phân Quang tụ hợp trận này có thể thuận lợi vận chuyển như vậy nhất định bên trong có người làm nội ứng, mật báo cho người bên ngoài. Nếu không địa phương kín đáo như Bình Sa đảo, vì sao bọn chúng có thể tìm nhanh được như vậy? Hơn nữa còn có thể trong thời gian vội vã bố trí một trận pháp?
Lời nói này của Giang Trần làm cho mỗi người đều lâm vào trầm tư.
- Thập đại thánh địa chúng ta gần đây tuyển người đều vô cùng nghiêm khắc, theo lý thuyết mà nói, không đến mức dễ dàng bị người ta thu mua như vậy a?
- Đúng vậy, nếu như có người cấu kết với kẻ thù bên ngoài, tuyệt đối không phải là đệ tử thánh địa chúng ta.
- Giang Trần, có phải ngươi có tin tức xác thực gì hay không?
Giang Trần trầm ngâm nói:
- Tin tức xác thực, ta khó mà nói quá nhiều. Bởi vì Vĩnh Hằng thánh địa chúng ta bây giờ là minh chủ, mỗi một câu đều phải cân nhắc chu toàn. Nhưng mà quả thực ta có một ít đối tượng hoài nghi.
Vĩnh Hằng thánh tổ lại nói:
- Ngươi cứ nói đi, chuyện đắc tội với người khác để lão phu làm là được rồi.
Giang Trần gật đầu
- Lam Yên đảo vực kia trước kia nghe nói bị một gã cường giả thần bí từ vô tận lao ngục hợp nhất. Mà tên cường giả thần bí này trước đó xuất thân từ Lam Yên đảo vực. Cho nên Lam Yên đảo vực hẳn là một đối tượng hiềm ghi khá lớn. Hơn nữa lần này bọn chúng cực lực chào hàng thiên tài nhà mình, tham gia tuyern chọn. Trong mười danh ngạch top đầu của thiên tài nhị lưu tam lưu, bọn chúng có ba.
Giang Trần vừa nói như vậy, tất cả mọi người đều khẽ giật mình, đồng thời cũng chấp nhận thật sâu. Rất nhiều người ánh mắt đều không tự chủ nhìn về phía Bách Hoa lão tổ.
Bởi vì thiên tài của Lam Yên đảo vực cơ hồ đều bị Bách Hoa thánh địa thu đi.