Độc Tôn Tam Giới
Chương 330 : Đan Phi cũng điên cuồng
Ngày đăng: 06:56 19/04/20
- Đừng cao hứng quá sớm, ngoại trừ bốn con thú con ra, còn có một con Linh thú, ít nhất tương đương với Tiên cảnh tam trọng thiên của nhân loại. Ngươi có biện pháp đối phó sao?
- Cái này...
Đôi mi thanh tú của Đan Phi cau lại, đây là một vấn đề khó khăn không nhỏ.
- Những Linh thú khác đều chạy về phương nam, vì sao con Linh thú kia không đi?
- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai đây?
Đan Phi trầm mặc một lát:
- Loại tình huống này, cũng ở trong kế hoạch của ta. Nếu có Linh thú bảo hộ, vậy chúng ta nghĩ biện pháp dẫn nó rời đi. Điệu hổ ly sơn, lại trộm thú con.
- Điệu hổ ly sơn, nói dễ dàng, làm không đơn giản.
Giang Trần cười nói.
- Vạn nhất sơ sẩy, sẽ đem mình góp vào.
- Mỏ quạ đen!
Đan Phi nhẹ khiển trách một tiếng.
- Giang Trần, ta có một loại linh dược do lão gia tử phối trí, có thể khiến Linh thú trong thời gian ngắn, mất đi lực công kích, tiến vào trạng thái ngủ say. Nếu như có thể để cho Linh thú bảo hộ kia ngủ say trong thời gian ngắn, chúng ta không phải là không có cơ hội.
- Có thể bảo trì bao lâu?
Giang Trần hỏi.
- Đại khái một phút đồng hồ a!
Đan Phi nghĩ nghĩ, nói ra.
- Một phút đồng hồ? Quá ngắn? Một phút đồng hồ, chúng ta còn chưa chạy xa, Linh thú men theo khí tức thú con, tìm được chúng ta rất dễ dàng.
Nàng lầm bầm lầu bầu, lại ở trên trán Giang Trần, vẽ thêm một chữ "Vương".
Tiện tay ném than củi, vỗ vỗ ngọc thủ:
- Tốt rồi, Giang Trần, xem tỷ tỷ bắt thú con Linh thú a! Để bớt ngươi mỗi ngày ở trước mặt bổn cô nương giả lão sói vẫy đuôi!
Đan Phi này, chỉ cần liên quan đến thú con Linh thú, quả nhiên như Giang Trần nói, liền biến thành một tiểu phong bà (*bà điên nhỏ).
Không thể không nói, đừng nhìn Đan Phi là nữ lưu, nhưng lá gan quả thực không nhỏ. Hai lần tham gia Bí Cảnh thí luyện, tuy không có bắt thú con Linh thú thành công, nhưng lại nuôi dưỡng một thân dũng khí của nàng.
Rất nhanh, nàng liền mò tới bên cạnh động quật.
Trong tay như làm ảo thuật, biến ra một ống trúc dài nhỏ. Trên thân trúc có một cái rãnh, có thể tự động mở ra đóng lại.
Đan Phi đổ vào ống trúc một lọ Mê Thần hương, nhưng sợ không đủ, lại lấy ra một lọ đổ vào.
Sau khi làm xong, nàng đóng khe rãnh, tay phải ở trên ống trúc kéo một phát, ống trúc lại dài thêm vài phần, tất cả thuốc bột của Mê Thần hương, phân bố đều đều ở trong ống trúc.
Đan Phi đưa ống trúc đến bên miệng, từng bước một ẩn vào trong động quật.
Nàng biết, dù Linh thú thủ hộ đang ngủ, nhưng chưa chắc đóng toàn bộ linh tính, nhất định sẽ phi thường nhạy cảm.
Cho nên, Đan Phi cẩn thận từng li từng tí, không dám có chút chủ quan.
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn ngậm ống trúc, nhẹ nhàng tới gần.
Rống!
Một tiếng hô bạo ngược, từ trong động đột nhiên vang lên. Đón lấy, một trận gió tanh đập vào mặt, đúng là con Linh thú trưởng thành kia lao ra.
Hô!
Đan Phi phun một hơi, thuốc bột bay ra, hình thành một đường vòng cung bắn về phía Linh thú.