Độc Tôn Tam Giới
Chương 3326 : Quang Độ lão nhân kinh sợ thối lui
Ngày đăng: 07:48 19/04/20
Nhìn điệu bộ này, thần thú Huyền Vũ hiển nhiên không chỉ đơn giản là giúp đỡ. Bốn thần thú huyết mạch cao quý như vậy, rốt cuộc Giang Trần có thủ đoạn đặc thù gì, có mị lực đặc thù gì mà có thể khiến cho bốn huyết mạch thần thú phục hắn như vậy?
Chiến đấu tới một bước này, Quang Độ lão nhân thực sự cảm thấy có chút xui xẻo và ảo não. Dùng thần thông của hắn, tự thân xuất mã mà Vĩnh Hằng thánh địa cũng không thu phục được. Nếu như chuyện xấu này truyền đi, uy vọng của hắn sẽ tụt thảm hại thế nào đây chứ?
Điều kinh khủng nhất chính là đội ngũ mà hắn mang từ Vô tận lao ngục đi ra, ở Vĩnh Hằng thánh địa không ngừng hao tổn, tới bây giờ đã liên tục hao tổn ba lượt.
Vĩnh Hằng thánh địa này quả thực là một cái động không đáy.
Tiếp tục như vậy Vĩnh Hằng thánh địa sẽ trở thành lực cản lớn nhất cho công cuộc xưng bá Vạn Uyên đảo của hắn.
Quang Độ lão nhân nghĩ tới đây, pháp thân hóa Nộ giao cũng càng thêm điên cuồng. Chỉ là lực phòng ngự của thần thú Huyền Vũ quả thực mạnh mẽ tới mức biến thái.
Mà thần điểu Chu Tước mặc dù không có lực phòng ngự hung hãn như thần thú Huyền Vũ, nhưng mà công kích của thần điểu Chu Tước lại làm cho Quang Độ lão nhân không thể không đề phòng.
Mà ở phương diện tốc độ và kỹ xảo tránh né, thần điểu Chu Tước cũng hoàn toàn không kém hơn Quang Độ lão nhân hắn.
Như vậy thần điểu Chu Tước và thấn thú Huyền Vũ phối hợp, càng giống như tăng thêm sức mạnh. Một người vừa tấn công vừa quấy rối, một người phòng ngự.
Loại tổ hợp này khiến cho Quang Độ lão nhân càng đánh tiếp càng kinh hãi.
Thần thông Vạn Biến thiên ma của hắn vẫn luôn là môn thần thông mà hắn cho rằng tự hào nhất. Cùng người ta giao thủ, ưu thế của môn thần thông này vô cùng rõ ràng.
Nhưng mà hôm nay, môn thần thông này lại vừa vặn gặp phải địch nahan mà hắn không muốn gặp nhất. Chính là chân linh thượng cổ, nhất là huyết mạch chân linh thượng cổ của tứ đại thần thú.
Loại chân linh này chỉ cần đi vào thần đạo, thực lực bản thân sẽ mạnh hơn tu sĩ cùng giai một cấp độ.
Lúc này người thập đại thánh địa đang tụ tập lại một chỗ, nhất định là vậy.
- So với hai đầu Chân linh, còn có hai khúc xương cứng là Giang Trần và An Già Diệp kia. Có lẽ thập đại thánh địa mới là quả hồng mềm a.
Quang Độ lão nhân hiện tại cũng ý thức được một việc, ngay từ đầu mình đã tự tin mù quáng. nếu như từ đàu toàn lực trùng kích, dùng tư thế sư tử vồ thỏ, ở Bình Sa đảo kia nói không chừng có thể thu thập bảy tám lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa.
Nào giống như bây giờ, trở nên bị động như vậy.
Nếu như có thể tiêu diệt toàn bộ thập đại lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa. Đến lúc đó những tu sĩ thần đạo mà hắn phái ra tấn công thập đại thánh địa, không cần phải tốn nhiều sức là có thể công phá được.
Chỉ cần nhóm người kia không còn, thực lực của đám thuộc hạ của hắn còn đó, thoáng cái sức chiến đấu sẽ tăng lên nhiều. Đến lúc đó lại mang theo đám người như lang như sói này giết trở lại Vĩnh Hằng thánh địa, đừng nói là hai đầu Chân linh và An Già Diệp, cho dù là năm An Già Diệp thì có thể thế nào cơ chứ?
Mỗi một thánh địa Quang Độ lão nhân đều phái ra ít nhất hai gã tu sĩ thần đạo. Cũng có thể nói là lần này số lượng tu sĩ thần đạo phá vòng vây rời khỏi Vô tận lao ngục ít nhất cũng hơn mười người.
Vô tận lao ngục từ thượng cổ tới nay trải qua vô số tuế nguyệt, không biết có bao nhiêu tu sĩ thần đạo bị nhốt vào. Cho dù bên trong giết chóc vô hạn thì nhất định cũng có một đám tu sĩ thần đạo sống sót.
Sống sót, đó đều là tinh anh.
Quang Độ lão nhân thu nạp đám tinh anh này, bằng vào những tinh anh này mưu đồ xưng bá Vạn Uyên đảo.
Nghĩ tới đây, Quang Độ lão nhân quyết định trước tiên vẫn nên đi đối phó với thập đại lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa. Chỉ cần hắn xuất mã, đám người lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa tất sẽ bị đánh bại tất cả.
Một khi Quang Độ lão nhân quyết định lui lại, hai đầu Chân Linh kia cũng không ngăn cản được hắn. Chỉ thấy pháp thân của Quang Độ lão nhân va chạm với hư không, giống như đánh nát hư không, mở một cái lối đi trong hư không. Thần quang lóe lên, thoáng cái biến mất không còn tung tích.