Độc Tôn Tam Giới

Chương 3392 : Không đề

Ngày đăng: 07:49 19/04/20


Tứ đại vô cùng lưu luyến chia tay với Giang Trần đi vào trong Lưu Ly cung.



Trên đường đi tới Lưu Ly cung, ở một cái sân nhỏ trên đường bọn họ nhìn thấy Đại La Vân anh thụ, cảm nhận khí thế hùng vĩ của Đại La Vân anh thụ, cả đám đều khiếp sợ không thôi.



Đến lúc này, bọn họ càng vui vẻ phục tùng Giang Trần.



Đương nhiên, bảo vật Chư Thiên này, bọn họ phục dụng một khỏa, tương đương đã kết duyên cùng với Đại La Vân anh thụ này. Loại bảo vật Chư Thiên này, kết duyên chỉ có một lần, phục dụng tiếp cũng không làm nên chuyện gì. Cho nên, trên người bọn họ có một khỏa Đại La Vân anh thụ, đối với Đại La Vân anh quả còn trên cây kia cũng không nhìn mà thấy thèm.



Giang Trần sắp xếp bọn họ tu luyện trong bí cảnh của Lưu Ly cung, làm cho Tứ đại thần thú đều vui vẻ không thôi.



Tự nhiên Giang Trần không thể ở trong Lưu Ly cung quấy rầy. Hiện tại thế cục bên ngoài cũng không cho phép hắn co đầu rụt cổ không xuất hiện.



Trước khi đi, Giang Trần lại hái ba khỏa Đại La Vân anh quả, ba khỏa này, Giang Trần cũng có chỗ cần dùng khác.



Các nơi đều cần hắn chủ trì đại cục.



Cẩn thận suy nghĩ những chuyện mà bản thân cần làm, chỉ là những chuyện trên người hắn, có thể nói là nhiều vô cùng.



Trọng tổ Chư Thiên vạn linh tỏa thần đại trận, đây coi như là chuyện quan trọng nhất.



Vây quét những thế lực kia cũng là một chuyện.



Còn thiếu một ít tài liệu xứng đôi với Đại La Vân anh quả, luyện chế Thông Thầ đan, đây cũng là một chuyện phải cân nhắc.



Ngoài ra, đầu mạch khoáng ngũ sắc tinh thạch nhận được từ Vân Đà sơn của Vĩnh Hằng thần quốc, đó càng là vốn liếng đối kháng với Ma tộc.



Những tinh thạch này luyện chế vũ khí, đối với Ma tộc mơ hồ có chút tương khắc, dùng để đối phó với Ma tộc là tốt nhất.



Ngoài ra luyện hóa Đại Lưu Ly quang trản, cũng là chuyện tuyệt đối không thể chậm trễ.



Phương diện việc tư, đệ đệ hắn từ trước tới giờ không có tin tức. Chuyện này tuy rằng các nơi đã cố gắng, nhưng mà Giang Trần cũng không có khả năng mặc kệ không hỏi.




- Trần ca, Đại La Vân anh quả này chàng định mang cho Đan Phi tỷ tỷ sao?



Hoàng Nhi lại hỏi.



- Tu vi Đan Phi trước mắt tạm thời còn chưa dùng được Đại La Vân anh quả. Kể cả Niệm nhi, nó tạm thời cũng không dùng được. Đợi khi hai người cần dùng tới, ta sẽ chuẩn bị cho hai người sau.



Tự nhiên Giang Trần sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, chỉ là chuyện tu luyện, cũng không thể nuông chiều cho hư, phải tuân theo quy luật, trình tự.



- Vậy Thanh Tuyền thì sao?



Giang Trần cười ha hả:



- Hoàng Nhi, nếu như ta nói không, có phải nàng định đem Đại La Vân anh quả này tặng cho Thanh Tuyền hay không?



Hoàng Nhi khẽ giật mình, nhẹ nhàng cười nói:



- Trần ca, thiếp không muốn để cho người khác nói chàng thiên vị bất công a.



Nhìn qua vẻ mặt chân thành của Hoàng Nhi, Giang Trần cũng tiêu sái cười cười:



- Hoàng Nhi, người thiện tâm trong thế gian, nàng có thể đứng đầu trong số này a.



- Yên tâm đi, tu vi Thanh Tuyền cũng không sai biệt lắm rồi, ta đã chuẩn bị cho nó một quả.



Nghe Giang Trần nói như vậy, Hoàng Nhi mới thở dài một hơi.



- Được rồi, nàng không cần phải lo lắng những chuyện này, Đại La Vân anh quả này chuẩn bị cho nàng, nàng nhận đi. Những người khác ta tự cho chừng mực.



Giang Trần cảm thấy mình phải bá đạo một điểm, nếu không Hoàng Nhi đẩy tới đẩy lui thì lúc nào mới dùng được?