Độc Tôn Tam Giới

Chương 3436 : Ma ảnh lay động

Ngày đăng: 07:50 19/04/20


Giang Trần hỏi thế cục gần đây, Lỗ Triệt kia cũng không dám lãnh đạm, nói:



- Hồi Xuân đảo vực một ngày ít nhất phát ra cầu viện bốn năm lần. Theo thuộc hạ thấy, Ma tộc muốn đánh Hồi Xuân đảo vực, chỉ sợ đã sớm đắc thủ. Chậm chạp không công phá được như vậy, chỉ sợ là muốn chờ đánh viện binh a.



Đinh tổng thủ nghe lời này sắc mặt lập tức ảm đạm. Lời này tuy rằng nghe không lọt tai, nhưng mà rất có thể chính là sự thực.



Dùng thế phá tan Tam Tài đảo vực của Ma tộc, không có đạo lý không công phá được Hồi Xuân đảo vực a.



Có lẽ Ma tộc đợi Giang Trần gấp rút tới tiếp viện, có lẽ Ma tộc đã thăm dò được Giang Trần mới là người khó giải quyết nhất cương vực nhân loại và Vạn Uyên đảo.



Cho nên Ma tộc mới chậm chạp không công phá Hồi Xuân đảo vực như vậy.



Loại suy đoán này cũng có vài phần đạo lý.



Giang Trần trầm ngâm một lát rồi hỏi:



- Bây giờ Hồi Xuân đảo vực này, nếu như chúng ta không đi cứu, hy vọng giữ vững địa bàn của bọn họ cao tới bao nhiêu?



Đinh tổng thủ thở dài một tiếng:



- Không có bất kỳ hy vọng nào.



Hắn cũng không muốn thừa nhận, nhưng sự thực chính là như vậy, hắn không muốn thừa nhận cũng không được.



Ánh mắt Giang Trần lạnh lẽo:



- Hồi Xuân đảo vực đã không có khả năng tự cứu, chúng ta không cứu bọn ho chỉ có con đường chết. Cho nên việc này cho dù là đầm rồng hang hổ, không thể nói trước được thì chúng ta cũng phải xông vào đó một lần.



Nhìn qua biểu lộ kiên quyết của Giang Trần, hai mũi Đinh tổng thủ có chút cay cay, hiển nhiên, cho dù hắn có là người ý chí sắt đá thì lúc này cũng bị Giang Trần đả động.



- Giang Trần thiếu chủ cao thượng, Hồi Xuân đảo vực từ trên xuống dưới tất sẽ cảm kích đại ân của thiếu chủ.



Giang Trần khoát tay nói:




Quan trọng nhất là bọn họ đối với đôi ma dực này cũng có thể dùng làm vũ khí chiến đấu.



Sức chiến đấu của Dực ma nhất mạch cũng cực kỳ hung hãn, tuy rằng phương thức chiến đấu chưa hẳn đã hung hãn như Kim Ma nhất mạch, nhưng mà cũng không sai biệt lắm là bao.



Từ trước tới nay, Dực ma nhất mạch và Kim ma nhất mạch, còn có Cự ma nhất mạch, ba mạch này được công nhận là ba chi mạch chiến đấu hung hãn nhất trong ma tộc.



Điểm này là chỗ khác biệt lớn nhất với hai mạch như Âm Ma nhất mạch và Ảnh ma nhất mạch.



Lúc này lão tổ Dực ma nhất mạch kia cau mày nói:



- Vô Ảnh lão tổ đang giở trò quỷ gì? Không phải hắn nói mấy ngày gần đây sẽ chạy tới tập hợp sao? Vì sao lại chậm chạp không hiện thân vậy? Chẳng lẽ còn muốn chúng ta mời ba bốn lần nữa hay sao?



Lão tổ Kim Ma nhất mạch cười một tiếng quái dị, nói:



- Ảnh Ma nhất mạch bọn họ từ trước tới nay đều thích chơi trò thần bí, rốt cuộc hắn có tới hay không ai mà biết được.



Còn một gã thủ lĩnh khôi lỗi dị tộc lúc này lại im lặng, giống như sứ mạng trời sinh của hắn là phục tùng mà không phải là phát biểu ý kiến.



Vào lúc này, trong hư không bên ngoài bỗng nhiên truyền tới một nụ cười u ám mang theo chút vui vẻ:



- Lão Thanh, nói bậy sau lưng ta, hôm nay bị ta bắt gặp rồi a.



Thanh âm này bồng bềnh thấm thoát, nghe vô cùng quỷ dị.



- Ha ha, ta nói rồi, tên lão ma nhà ngươi có tới hay không cũng không nhất định a. Xem ra quả nhiên đã tới.



Tiếng cười của lão tổ Kim Ma nhất mạch tràn ngập cảm giác như tiếng kim loại, thanh âm có lực, có đôi khi lại chói tai dị thường.



Trong lúc mọi người nói chuyện, chỉ thấy trước mắt có một cơn gió âm u thổi qua, sau đó một đạo thân ảnh như ảo ảnh, giống như quỷ ảnh, hư vô mịt mù bay vào.



Ngồi xuống cái ghế, đồng thời trên ghế xuất hiện một đạo thna ảnh, nhìn qua tà mị vô cùng, đây chính là lão tổ thần đạo của Ảnh Ma nhất mạch theo lời bọn họ nói, Vô Ảnh lão tổ.