Độc Tôn Tam Giới

Chương 3472 : Giang Trần hiện thân

Ngày đăng: 07:51 19/04/20


Không thể không nói, lúc bọn họ tỉnh ngộ lại, phản ứng cũng cực nhanh. Tỉ mỉ xem xét các loại dấu hiệu, các điểm kỳ quái, cũng không ngừng bị đào bới ra.



Nhất là Sư Tâm lão tổ và Đấu Hung lão tổ bị giết, biểu hiện khi đó của bọn họ đều vô cùng khác thường, hoàn toàn không giống như trình độ bình thường của bọn họ.



Thiết Y lão tổ kia từ trong miệng Đấu Hộc lão tổ cũng không có cách nào xác định được, Phi Diệu kia rốt cuộc có phải do Đấu Hộc lão tổ này giết chết hay không.



Hắn vẫn chưa từ bỏ ý định:



- Đấu Hộc, nam nhân ma tộc chúng ta làm việc gần đây đều chú ý khoái ý ân cừu. Phi Diệu thống lĩnh rốt cuộc có phải do các ngươi giết hay không?



- Nói láo. Phi Diệu thống lĩnh cái gì? Không có quan hệ nào tới Cự Ma nhất mạch chúng ta.



Đấu Hộc lão tổ không có làm qua chuyện này, tự nhiên sẽ không chấp nhận việc mình gánh vác nỗi oan này trên lưng được.



Chẳng lẽ thực sự bị đùa giỡn? Thiết Y lão tổ còn chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói:



- Thế nhưng mà thủ pháp kia, vô cùng ác độc, đây không phải là thủ pháp mà Cự Ma nhất mạch các ngươi quen dùng sao?



- Ngu xuẩn, ngu xuẩn. Chẳng lẽ các ngươi không biết thủ pháp có thể bắt chước hay sao?



Đấu Hộc lão tổ tức giận cực kỳ, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được chỉ bởi vì một nguyên nhân như vậy mà Yêu Ma nhất mạch này sẽ tới tìm hắn liều mạng:



- Nếu như lão tử thực sự muốn giết một thống lĩnh nho nhỏ, sao có thể lưu lại thi thể hắn, lưu lại sơ hở lớn như vậy lại cho các ngươi được chứ? Đấu Hộc ta ngu xuẩn như vậy sao?



Ánh mắt Thiết Y lão tổ lập lòe, hiển nhiên trong lòng lúc này còn đang phân vân.



Trong lòng hắn đã mơ hồ phát giác ra được, có lẽ mình thực sự hiểu lầm Cự Ma nhất mạch. Cự Ma nhất mạch ngáng chân Yêu Ma nhất mạch bọn hắn, muốn chia tài nguyên Bách Hoa thánh địa, đây là điều tất nhiên.



Nhưng mà nói Cự Ma nhất mạch ngang nhiên giết thống lĩnh Yêu Ma nhất mạch bọn họ, dường như thực sự không cần phải điên cuồng như vậy.



Như vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đấu Hộc lão tổ trầm thấp nói, thanh âm vô cùng ngưng trọng.



- Rốt cuộc là ai? Vạn Uyên đảo chưa từng có loại nhân vật có thể đùa giỡn ta và ngươi.



Lúc này đột nhiên Thiết Y lão tổ nghĩ tới một người:



- Nhân tộc có một tiểu tử gọi là Giang Trần. Nghe nói Kim Ma nhất mạch chịu thiệt thòi lớn dưới tay người này.



Giang Trần.



Hai chữ này tựa như ma chú, xuất hiện trong đầu nhị vị lão tổ này.



Đấu Hộc lão tổ kia hít sâu một hơi, rồi đột nhiên thét dài một tiếng, nói:



- Giang Trần, bản lão tổ biết rõ đích thị là ngươi giở trò quỷ. Có gan thì ngươi đi ra đây, cùng bản tổ đại chiến một phen. Đây mới là phong thái nhân tài nhân tộc nên có. Lén lén lút lút, luôn dùng một chút âm mưu quỷ kế thì tính là bổn sự gì chứ?



Đấu Hộc lão tổ giờ phút này đã không còn hoài nghi là Giang Trần, mà cơ hồ có thể xác định.



Trong hư không, thanh âm của Giang Trần vang lên:



- Đấu Hộc lão tổ đúng không, ngươi phản ứng khá nhanh a. Nhưng mà hiện tại mới suy nghĩ cẩn thận, dường như đã hơi muộn rồi nha.



- Hừ, quả nhiên là tiểu tử nhà ngươi.



Đấu Hộc lão tổ cười lạnh nói:



- Nhân tộc quả nhiên không có người kế tục. Một tiểu tử miệng còn hôi sữa lại trở thành trụ cột nhân tộc sao? Giang Trần, ngươi không co đầu rút cổ ở lại cương vực nhân loại, lại chạy tới Vạn Uyên đảo làm gì? Đây gọi là thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại xông tới a.



Trong hư không, một đạo quang mang màu vàng như mặt trời chiếu xuống mặt đất, xuất hiện trong hư không. Pháp thân của Giang Trần xuất hiện trong đám mây.