Độc Tôn Tam Giới

Chương 35 : Yến hội là cái lừa bịp? Ta không sợ! 2

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


Cướp bát cơm của người, đây là tử thù. Giang Trần rất rõ ràng, việc này không có khả năng từ bỏ ý đồ.



Lúc chạng vạng tối, Giang Trần mới chậm rãi từ trong mật thất tu luyện đi ra. Dùng cách nói của hắn, đi sớm cũng sẽ bị người đối xử lạnh nhạt, còn không bằng chờ bọn người đến đông đủ lại đi.



Giang Phong tưởng tượng cũng như vậy, liền tiếp nhận đề nghị của Giang Trần.



Chờ hai cha con bọn hắn đuổi tới Long Đằng Hầu phủ, khách được mời đều đã đến thất thất bát bát.



Tràng diện một chút cũng không vượt quá Giang Trần ý liệu, hữu ý vô ý, một ít chư hầu cùng Long Đằng Hầu tầm đó đã đạt thành ăn ý, cố ý gạt lấy hai phụ tử.



Cũng may, Giang Hãn Hầu xưa nay làm người không tệ, ở chư hầu tầm đó, cũng kết giao một ít người. Những đồng liêu quen biết này, đều nhao nhao cùng Giang Phong chào hỏi.



Tràng diện ngược lại không đến mức quá khó xem.



- Giang lão đệ, bản hầu ngàn trông vạn mong, cuối cùng chờ ngươi đến rồi.



Đột nhiên, một tiếng cười cởi mở từ phía trước truyền đến, một nam tử cẩm bào hoa phục cất bước hướng Giang Phong đi tới.



Người này lưng hùm vai gấu, đi trên đường uy vũ sinh phong, nhất cử nhất động tầm đó tràn đầy bá khí, đúng là Long Đằng Hầu Long Chiếu Phong.



- Không dám nhận, Long huynh khách khí.



- Đến đến, Giang lão đệ ngươi là khách quý của ta hôm nay, phải cùng bản hầu ngồi ghế trên.



Ghế trên cũng không phải dễ ngồi như vậy, loại Vương hầu chi gia này, chú ý nhất là sắp xếp chỗ ngồi. Tuy Giang Hãn Hầu địa vị không tệ, nhưng còn không có cao đến có thể ngồi ngang hàng với Long Đằng Hầu.



- Cái này không tốt lắm a? Long huynh ngươi còn đang bận việc, ta cùng với các huynh đệ ngồi chung là được.



Giang Phong thì nguyện ý cùng đám lão huynh đệ này chung một chỗ.



Bất quá, hắn hiển nhiên đánh giá thấp kiên trì của Long Chiếu Phong.



- Khách theo chủ a, hôm nay Giang lão đệ nhất định phải nghe theo bản hầu.



Long Chiếu Phong rất có một loại khí thế ngươi không ngồi ghế trên, ta liền không bỏ qua.
Tuyên Bàn tử giận tím mặt:



- Yến hầu tử, ngươi lâu không bị ăn đòn nên ngứa da đúng không?



Yến Nhất Minh cười nhạt nói:



- Tuyên Bàn tử, ngươi chỉ là một năm mạch chân khí, lúc nào có dũng khí này, muốn đánh sáu mạch cường giả?



Đang khi nói chuyện, sáu mạch chân khí của Yến Nhất Minh bắt đầu khởi động, một cỗ khí thế bức người ở trước mặt đè xuống.



Hiện trường giương cung bạt kiếm, rất có tư thế một lời không hợp sẽ động thủ.



Đột nhiên, một cái bàn cách đó không xa, truyền đến một thanh âm thanh thúy:



- Giang Trần ca ca, đến bên này ngồi, ta lưu lại vị trí cho ngươi.



Thanh âm này ngây thơ thanh thúy, Giang Trần không cần quay đầu lại, liền biết là đương triều công chúa Đông Phương Chỉ Nhược.



Khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười thản nhiên, Giang Trần bỗng nhiên thò tay vỗ vỗ bả vai Yến Nhất Minh:



- Vị Tiểu Hầu gia này cốt cách thanh kỳ, tướng mạo đường đường, ngay cả đoạt vị trí cũng đoạt có tính cách như vậy! Có tiền đồ! Chủ tử của ngươi nhất định rất thưởng thức ngươi? Yến Nhất Minh đúng không? Ta nhớ kỹ ngươi rồi.



Dứt lời, vẻ mặt Giang Trần mây trôi nước chảy, không nhìn những ánh mắt đùa cợt bốn phía kia, thản nhiên đi đến chỗ Đông Phương Chỉ Nhược.



- Ngươi nha đầu này, không hảo hảo ở trong tẩm cung, loại nơi bát nháo này, đến lẫn vào làm gì?



Lời nầy vừa ra, toàn trường bị hắn làm yên tĩnh, đây chính là đương triều công chúa a. Giang Trần này lần trước bị quốc quân đánh, may mắn không chết, lần này rõ ràng làm nặng thêm, vậy mà dùng loại khẩu khí này nói chuyện với công chúa.



Nghe ra, tựa như giáo huấn muội muội mình vậy?



Hơn nữa, đang ở trong yến hội, nói đây là nơi bát nháo, đây là đánh mặt Long Đằng Hầu sao?



Trong lúc nhất thời, hào khí của hiện trường có chút cổ quái.