Độc Tôn Tam Giới

Chương 3523 : Đại quân tới gần

Ngày đăng: 07:51 19/04/20


- Tiểu Bạch, ngươi tranh thủ thêm một chút, sớm ngày đột phá thần đạo trung giai. Chỉ cần các tứ đại chân linh các ngươi toàn bộ tiến vào thần đạo trung giai, ta sẽ lại truyền thụ cho các ngươi một bộ trận pháp, bộ trận pháp này coi như là từ cơ sở của việc điều khiển lĩnh vực lúc trước, trừ điều khiển lĩnh vực ra còn có năng lực công thủ.



Giang Trần cổ vũ một mình Thái Tuế bạch hổ.



Kỳ thực tiến bộ của Thái Tuế bạch hổ đã vô cùng khoa trương rồi, thậm chí tốc độ tiến bộ không kém hơn Long Tiểu Huyền. Chỉ là Thái Tuế bạch hổ cất bước muộn hơn rất nhiều a.



Tiểu Bạch cười hắc hắc nói:



- Yên tâm đi, thần đạo tứ trọng mà thôi, nói không chừng ta ngủ cái là đột phá.



Giang Trần lúc này cũng không sợ bất công, đem một khỏa xá lợi thần đạo trung giai ném cho Thái Tuế bạch hổ, nói:



- Tiểu Bạch, không thể nói trước, ta đành phải thiên vị ngươi vậy. Khỏa xá lợi thần đạo này đưa cho ngươi phục dụng, dùng thể chất và huyết mạch của ngươi, có lẽ sẽ chịu được. Chỉ cần ngươi luyện hóa xong xá lợi thần đạo này là đột phá thần đạo trung giai dễ như trở bàn tay. Nói không chừng ngươi sẽ cùng với Long huynh đột phá thần đạo ngũ trọng.



Hai mắt Tiểu Bạch sáng ngời:



- Trần thiếu, ta biết ngay ngươi yêu thương Tiểu Bạch ta nhất mà.



Tên tiểu tử này được tiện nghi lại còn khoe mẽ.



Long Tiểu Huyền cũng không ghen ghét, cười hắc hắc nói:



- Tiểu Bạch, Trần thiếu chiếu cố ngươi như vậy, nếu như ngươi còn không đuổi kịp ta, như vậy có thể thấy được Thái Tuế bạch hổ các ngươi so với Chân long nhất mạch chúng ta vẫn kém hơn nửa trù a.



- Nói nhảm, ta cũng không tin, lần này nhất định phải đuổi theo được ngươi.



Thái Tuế bạch hổ không chút do dự nói.



Tứ đại chân linh tu luyện cũng không cần Giang Trần đi quan tâm. Lực lượng huyết mạch bản thể bọn họ vô cùng cường hãn, mỗi một người đều có thủ đoạn đặc biệt của mình, thậm hcis cũng không cần Giang Trần đi chỉ điểm bọn họ.
Chỉ là một khi đường xâm lấn mở ra, đâu có đường rút lui cơ chứ?



Một ngày nọ, Thiên ma lão tổ mang theo vài tên Thiên ma nhất mạch đi tuần tra, đi tới bên ngoài Đông Duyên đảo, lặng lẽ quan sát Đông Duyên đảo này.



Ở trên không trung Đông Duyên đảo là một mảnh sương mù bốc hơi từ dưới hải vực lên, mây mù lượn lờ, dù là Thiên ma lão tổ có thể xuyên quá mây mù, bố trí mà bọn họ nhìn thấy dưới Đông Duyên đảo chỉ là một mảnh mơ hồ, căn bản không nhìn ra thứ gì rõ ràng.



- Đáng chết, Đông Duyên đảo này có thủ thuật che mắt, chúng ta dùng mắt thường không có cách nào nhìn ra thứ gì. Nếu như vận dụng thần thức, nhất định sẽ kinh động tu sĩ trên đảo.



Thiên Ma lão tổ mắng.



- Ha ha, cho dù kinh động thì có sao cơ chứ? Đại quân chúng ta đã tới phạm vi mấy ngàn dặm chung quanh, chỉ cần ra lệnh một tiếng, tùy thời có thể tấn công. Lão tổ, chúng ta như vậy đã quá cẩn thận rồi.



người vừa nói chuyện là Thiên ma lục tổ.



- Ha ha, lão lục a, cho tới ngươi này nếu như ngươi còn xem nhẹ nhân otojc mà nói, nói không chừng lần này sau khi giao chiến, người chịu thiệt sẽ là chúng ta. Ngươi có tin không?



Thiên ma lão tổ có chút phức tạp hỏi.



- Lão tổ, nếu như Ma tộc chúng ta vận dụng toàn bộ lực lượng, cho dù là dùng man lực cũng có thể phá được Đông Duyên đảo này chứu? Giang Trần kia lợi hại, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có trình độ như Kim Khiếu lão tổ kia thôi. Chênh lệch rất xa với lão tổ ngài a.



Thiên Ma lục tổ kinh ngạc nói.



- Ài, sau trận chiến thượng cổ, chẳng lẽ ngươi còn không hiểu, hai tộc giao chiến, không phải thực lực đối lập mạnh yếu của hai tộc là có thể quyết định được tất cả. Từ thượng cổ đã chịu thiệt, chẳng lẽ chuyện đó cũng không khiếu cho ngươi hạ thấp kiêu ngạo của mình đi hay sao?



Trong thanh âm của Thiên ma lão tổ có chút bất đắc dĩ.



Hắn vẫn phát hiện ra một việc, cao thấp ma tộc dường như đối với nhân tộc vẫn có khinh thị từ tận sâu trong lòng, cũng chưa hoàn toàn có tâm tính coi trọng.