Độc Tôn Tam Giới
Chương 3532 : Lâm vào hỗn chiến
Ngày đăng: 07:52 19/04/20
Quả thực nhân tộc phản công càng ngày càng hung hãn. điểm này Âm ma nhất mạch tác chiến ở phía dưới là bên có quyền lên tiếng nhất.
Nhưng mà THiên ma lão tổ lại bán tín bán nghi nói:
- Đây là hành động vùng vẫy giãy chết của bọn chúng. Con thú bị ép vào đường cùng, không kiên trì được quá lâu đâu. Các ngươi cứ kiên trì thêm một lát nữa, Đông Duyên đảo tất sẽ bị phá.
Mấy lão tổ Âm ma nhất mạch sau khi nghe vậy đều không ngừng kêu khổ, nhìn loại tư thế này của nhân tộc, đâu giống như là vùng vẫy giãy chết? Thoạt nhìn như đang phát động phản kích a.
- Lão tổ a, không phải chúng ta nghi vấn, nhưng mà Thiên ma âm vực của các ngươi và sương mù huyết sát rốt cuộc có hữu dụng với Đông Duyên đảo hay không? Âm ma nhất mạch chúng ta chết, tổn thương thảm trọng, một đạo hữu thần đạo đã vẫn lạc. Các ngươi nếu như không thu phục được Đông Duyên đảo, đừng trách chúng ta rút lui trước.
Âm ma nhất mạch cũng không phải người ngu, âm linh bọn họ có thể hi sinh được. Nhưng mà lão tổ thần đạo, trong Âm ma nhất mạch cũng có hạn, chết một là bớt đi một người.
Âm ma nhất mạch cũng chỉ tổng cộng còn lại bốn lão tổ. Chết một người vừa rồi chỉ còn lại ba. Nếu như lại chết thêm, Âm ma nhất mạch chẳng phải sẽ bị xóa tên trong mười mạch ma tộc hay sao?
Xung phong tuy rằng quang vinh, tuy rằng công lao lớn, nhưng mà liều tính mạng lão tổ thần đạo, bọn họ được không bù mất.
Kỳ thực trong lòng Thiên ma lão tổ cũng không rõ, dùng cường độ thần thức của hắn, tự nhiên nghe được phía dưới có thanh âm hạo nhiên chính khí.
Loại âm luật này rõ ràng đang đối kháng Thiên ma âm vực bọn họ.
Cho nên đối với việc Thiên ma âm vực rốt cuộc có bao nhiêu tác dụng, trong lòng hắn cũng không hoàn toàn rõ ràng. Chỉ là loại chuyện này tự nhiên Thiên ma lão tổ sẽ không thể nào thừa nhận được.
nếu như để cho mọi người biết Thiên ma âm vực mà THiên ma nhất mạch bọn họ vẫn luôn tự hào lần này lại hoàn toàn không có hiệu quả, Thiên ma nhất mạch bọn họ còn mặt mũi nào nữa chứ?
Chỉ là cuộc chiến có đôi khi là như vậy, một khi ngươi xuất hiện do dự, thì đó là lúc cơ hội của đối thủ tới. Một khi cho đối thủ cơ hội, như vậy phiền phức cũng đã tới.
Quả nhiên chuyện Âm ma nhất mạch lo lắng nhất lại một lần nữa xảy ra.
Trong tứ đại chân linh, khứu giác của Long Tiểu Huyền cường đại nhất, lại một lần dùng Chân long chi khí, tập trung được một gã Âm ma lão tổ bên trong đám âm linh.
Trong trận doanh ma tộc, cao thủ như mây, một khi bọn họ quyết định toàn lực đối phó với Phệ kim thử nhất tộc mà nói, áp lực của Phệ kim thử nhất mạch lập tức nặng lên.
Chỉ là Âm ma nhất mạch rất không may.
Đại quân chủ lực ma tộc còn chưa tới gần, Âm ma nhất mạch không có tiếp viện cho nên thoáng cái trở nên vô cùng cô lập.
Tứ đại thần thú chân linh lúc này cũng không cần Giang Trần chỉ huy, nhao nhao truy kích, triển khai chém giết Âm Ma nhất mạch.
Hai gã lão tổ của Âm ma nhất mạch cũng bị Thiên mục thần đồng của Giang Trần không ngừng tìm ra, chỉ huy tứ đại chân linh vây công bọn họ.
Mà Giang Trần thi thoảng lại thúc dục Tà Ác kim nhãn quấy rối.
Thế cục đối với Âm ma nhất mạch vô cùng gian nan.
Tình hình này tự nhiên Thiên ma lão tổ nhìn thấy trong mắt:
- Đại quân chủ lực phân ra một phần ba tiếp ứng Âm ma nhất mạch. Huyết ma nhất mạch, bốn vị đạo hữu dùng sương mù huyết sát của các ngươi vây khốn tứ đại chân linh kia. Nhanh.
Giang Trần biết rõ hiện tại là so thời gian, ai tốc độ nhanh, ai chiếm tiên cơ, có thể nói giờ phút này Phệ kim thử liều mạng hi sinh, tạo cơ hội cho bọn hắn.
- Tứ đại chân linh, tăng tốc độ công kích, tiêu diệt lão tổ Âm ma nhất mạch, nhanh chóng trở lại Đông Duyên đảo.
Giang Trần hạ lệnh, đồng thời Tà Ác kim nhãn liên tục thúc dục, công kích hai gã lão tổ Âm ma nhất mạch.
Thiên Ma lão tổ nhìn thấy trong Đông Duyên đảo không ngừng có kim quang bắn ra, cũng biết Giang Trần hiện tại đang phát tác, lập tức liên tục thúc dục quyền cương, đánh nát hư không, công kích tứ đại chân linh.
Nếu như là Thiên ma lão tổ công kích trực diện, chỉ sợ tứ đại chân linh cũng phải nhượng bộ lui binh. Nhưng mà cách xa như vậy, tứ đại chân linh nào có e ngại cơ chứ.