Độc Tôn Tam Giới

Chương 354 : Nhị vương tử, hưởng thụ thời gian cuối cùng a 2

Ngày đăng: 06:57 19/04/20


- Ngươi... Ngươi nói cái gì? Cái gì mượn đao giết người? Quả thực không hiểu thấu, Giang Trần, ngươi lại nói hưu nói vượn, ta tất sát ngươi.



- Ngươi không dám.



Giang Trần cười nhạt nói.



- Ngươi ngay cả dũng khí dừng lại ở chỗ này một khắc cũng không có. Ta đứng ở chỗ này cho ngươi giết, ngươi dám sao?



- Giang Trần, đến cùng ngươi muốn nói cái gì?



Trong nội tâm Diệp Kiều phát lạnh.



- Ta muốn nói cái gì? Ngươi còn đoán không được sao? Ngươi thông minh như vậy, chẳng lẽ giờ phút này còn xem không rõ? Ngươi dẫn động Thử Triều, diệt đám người Diệp Đại cùng Diệp Tranh. Chẳng lẽ, ngươi cho rằng ngươi chạy được?



- Ngươi... Ngươi ngậm máu phun người.



Diệp Kiều thề thốt phủ nhận, hắn còn tưởng rằng Giang Trần là suy đoán, không có bất kỳ chứng cớ nào.



- Có phải ngậm máu phun người hay không, đã không trọng yếu. Dù sao, ngươi đi không được.



- Không tốt, điện hạ, Thử Triều đã vây quanh tất cả lộ tuyến, chúng ta bị vây rồi.



Đột nhiên Linh Huyền phát hiện, ngay cả hai phương hướng lách qua sơn cốc này, cũng đã bị phá hỏng.



Hiện tại, bọn hắn đã thành rùa trong hũ.



- Cái gì?



Sắc mặt Diệp Kiều đại biến.



- Giang Trần, ngươi cố ý kéo dài thời gian?



Ánh mắt Diệp Kiều âm tàn, nghiến răng nghiến lợi.



- Ngươi đã đoán đúng.



Giang Trần cười ha hả, cũng không phủ nhận.



- Tên điên, tên điên.



Diệp Kiều chửi ầm lên.




Ngay lúc đó…



Biến cố sinh ra.



Lúc thân thể của hắn sắp đến gần Giang Trần, bỗng nhiên dưới đất có một đạo lực lượng phóng lên trời, chui từ dưới đất mà ra, kích thích một tầng sóng bùn như núi lửa phun trào.



Trong sóng bùn, nhảy ra một con Phệ Kim Thử cực lớn, kim quang lóe lên, Phệ Kim Thử kia lao thẳng tới Linh Huyền, không nhìn uy lực một kiếm kia.



Két sát, thanh âm đứt gãy vang lên, uy lực bị hóa giải, Phệ Kim Thử kia trảo một cái, thân kiếm liền nát bấy.



Sau một khắc, một cái vuốt khác của Phệ Kim Thử đã bắt lấy ngực Linh Huyền, mở miệng, trực tiếp cắn về phía cổ Linh Huyền.



Lại két sát một tiếng, cổ của Linh Huyền bị cắn đoạn.



Bẹp, bẹp…



Phệ Kim Thử kia ôm lấy thân thể Linh Huyền gặm nhấm. Chỉ mấy hơi thở, liền gặm sạch thi thể Linh Huyền.



Mà Linh Huyền, đường đường Tiên cảnh nhất trọng thiên, lập tức có thể đi vào Tiên cảnh nhị trọng thiên, ở trước mặt Phệ Kim Thử, lại giống như tiểu hài tử vừa học đi, hoàn toàn không có sức chống cự. Một kiếm cường thế, lại bị phá giải nhẹ nhàng.



Linh Thạch cùng Linh Phong ở hai bên, nếu không phải xem thời cơ nhanh, mà tựa hồ con Phệ Kim Thử kia đối với Linh Huyền cảm thấy hứng thú, chỉ sợ cũng chạy không thoát.



Dù sao, thực lực con Phệ Kim Thử này quá mạnh mẽ, tốc độ quá nhanh. Cùng Phệ Kim Thử này so sánh, những Tiên cảnh cường giả như bọn hắn, quả thực là chê cười.



Nhìn Phệ Kim Thử ôm thi thể Linh Huyền gặm, tràng diện bực này, làm cho da đầu Diệp Kiều run lên, toàn thân giống như bị Lôi Điện đánh trúng, cơ hồ không cách nào khống chế, thân thể loạn chiến, hàm răng run lên khanh khách.



Linh Thạch cùng Linh Phong nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra sát cơ quyết tuyệt. Hai đạo thân ảnh một trái một phải, lần nữa vọt tới Giang Trần.



Hiện tại, bọn hắn không có lựa chọn khác. Chỉ có bắt Giang Trần, mới có hi vọng. Mặc dù Linh Huyền lão Đại chết, nhưng mục tiêu này của bọn hắn không thể biến.



Bắt không được Giang Trần, bọn hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.



Giờ phút này, bọn hắn chỉ hy vọng Linh Huyền lão Đại chết, có thể hấp dẫn đầu Phệ Kim Thử kia, để nó không có hứng thú đối phó hai người bọn họ.



Bộ pháp cùng tốc độ, ở thời khắc sinh tử một đường, đã phát huy đến cực hạn.



Linh Phong cùng Linh Thạch, đã thấy được hi vọng.



Ngay lúc này, Phệ Kim Thử kia lại động. Tốc độ cực nhanh, hoàn toàn vượt qua lực lý giải của bọn hắn.