Độc Tôn Tam Giới
Chương 3556 : Thời khắc tạm biệt
Ngày đăng: 07:52 19/04/20
Nói chuyện cùng với Giang Hoàn một phen, thực sự khiến cho Giang Trần nhận được lợi ích không nhỏ, rất nhiều nỗi băn khoăn kiếp trước, rất nhiều thứ kiếp trước hắn không hiểu, đều giải quyết dễ dàng.
Mấu chốt nhất chính là, Giang Hoàn từ Thái Uyên đại thế giới tới, tự nhiên sẽ biết nên trở lại Thái Uyên đại thế giới như thế nào.
Khi Giang Trần hỏi khoảng cách hai nơi với nhau, Giang Hoàn thở dài:
- Nếu như dựa vào thân thể phi hành mà nói, từ Thái Uyên đại thế giới phải đi qua vô số không gian loạn lưu, trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể tới được nơi này. Nếu như thông qua vị diện nhảy qua, ít nhất cũng phải nhảy qua chín lần mới có thể tới được nơi này.
Thực không ngờ lại quanh co lòng vòng tới như vậy.
Giang Trần thực sự bội phục phụ thân Thiên đế của hắn, xa như vậy rốt cuộc phụ thân sao có thể sắp xếp hắn tiến vào luân hồi, cũng xác định mình có thể chuyển sinh ở nơi này.
Giang Trần đem vấn đề này thỉnh giáo Giang Hoàn.
Giang Hoàn cười nói:
- Bởi vì có câu nói ai cũng có sở trường riêng, bệ hạ lão nhân gia có đường tu luyện không giống người. Đường tu luyện của bệ hạ có rất nhiều năng lực kỳ lạ, có thể nhìn xem một ít thiên cơ, nhìn hướng đi của vận mệnh. Đây cũng là nguyên nhân vì sao có đôi khi bệ hạ sẽ không bị trói buộc như vậy. Đó là bệ hạ biết rõ từ trước, hào phóng không trói buộc, một ít chi tiết nhỏ nhặt, tỉ mỉ tới hoàn mỹ cũng không phải là không thể.
Lập tức song phương ước định, đợi Giang Trần tu luyện đột phá thần đạo cửu trọng sẽ lập tức lên đường rời khỏi Thần Uyên đại lục, tiến về Thái Uyên đại thế giới.
Đây cũng là ước định từ trong tối tăm của Giang Trần và phụ thân Thiên Đế kiếp trước.
Mặc kệ lúc đó hắn có muốn luyện hóa Chư Thiên, mở một đại thế giới mới hay không, Thái Uyên đại thế giới này chính là cơ nghiệp nhà hắn, nhất định phải đoạt lại.
Đã rơi vào tay giặc nhiều năm như vậy, Thái Uyên đại thế giới này đã là của nhà họ Giang, vậy nhất định phải làm cho phần cơ nghiệp này trở lại trong tay nhà họ Giang bọn hắn.
Mặc kệ đối thủ là ai, địch nhân là ai.
Cao thấp Giang gia bây giờ một mảnh vui sướng hớn hở, bởi vì Giang Du thất lạc nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng trở về bên cạnh người thân.
Cọc tâm sự trong lòng hai phu thê Giang Thụ Phong rốt cuộc cũng được bù đắp.
Trong khoảng thời gian này Giang Du đi theo Giang Hoàn du lịch ở bên ngoài, có những kiến thức kia, vốn trong lòng có chút phản nghịch, lúc này cũng chậm rãi lắng đọng xuống.
Khi hắn biết được phụ mẫu và huynh muội vì tìm hắn, mà những năm này tốn vô số tâm huyết, hắn cũng không phải là người ý chí sắt đã, cũng cảm động tới cực điểm.
Bởi vậy người một nhà đoàn viên, ấm áp không thôi.
Giang Trần có chút nặng nề nói.
- Trần ca.
Hoàng Nhi nhẹ nhàng cầm chặt tay Giang Trần:
- Chàng luôn tín nhiệm Hoàng Nhi, có chuyện gì đều nói với Hoàng Nhi, Hoàng Nhi không cần bất kỳ điều kiện gì, vĩnh viễn đều ủng hộ chàng, đứng ở bên cạnh chàng.
Nhìn thấy Hoàng Nhi thấu hiểu lòng người như vậy, trong lòng Giang Trần càng thêm nặng nề. Người thương như vậy, Giang Trần cũng thực sự không biết nên nói gì.
Thế nhưng mà vận mệnh triệu hoán, hắn lại không thể nào tránh khỏi.
Hắn lập tức than nhẹ một tiếng, mở miệng nói:
- Hoàng Nhi, nàng nhất định còn nhớ rõ, ta có thể như cá gặp nước ở Thần Uyên đại lục như vậy chính là vì có trí nhớ truyền thừa. Từ trước tới nay tất cả mọi người đều cho rằng ta là thần nhân chuyển thế. Kỳ thực cũng không hẳn là vậy. Thân phận kiếp tước của ta, theo ta đi tới kiếp này, từ khi tới đây trong lòng ta đã rõ ràng.
Trong lúc đó dường như Hoàng Nhi hiểu rõ điều gì đó.
Đã là vận mệnh triệu hoán, không giống như ban đầu nàng về Vạn Uyên đảo, nhưng mà lại giống nhau a.
- Trần ca, thân thế kiếp trước của chàng có phải triệu hoán chàng hay không?
Thanh âm Hoàng Nhi hơi có chút run rẩy.
Giang Trần trịnh trọng gật đầu, ôm chặt lấy bả vai Hoàng Nhi.
- Chàng nói cho ta biết, liệu chàng có gặp nguy hiểm hay không?
Hoàng Nhi cũng không có phản đối mà chỉ hỏi.
Tiến về Chư Thiên đại thế giới, rất khó mà nói hoàn toàn không gặp nguy hiểm.
- Nguy hiểm nhất định là có, nhưng mà đây là vận mệnh triệu hoán, ta không có cách nào cự tuyệt được.
Giang Trần ôn nhu nói.