Độc Tôn Tam Giới

Chương 3584 : Hàn Sảng nhận thua

Ngày đăng: 07:53 19/04/20


Thần đạo cửu trọng cũng phải gặp chuyện không may?



Uy hiếp này lọt vào trong tai Giang Trần, khiến cho nàng có chút khó chịu. Tiểu tử ngươi cũng đừng có khoác lác như vậy chứ? Ngươi có lợi hại như vậy sao? Ngay cả thần đạo cửu trọng cũng gặp chuyện không may?



Hàn Sảng có chút tức giận, chân mày lá liễu giương lên:



- Tiểu Chân trưởng lão, không thể tưởng tượng được nhìn qua ngươi thành thành thật thật, thế nhưng lúc thổi da bò cũng rất có trình độ a.



- Ha ha, vì sao tông chủ lại cho rằng ta khoác lác?



- Chẳng lẽ ngươi không phải sao?



Hàn Sảng tức giận nói.



- Không bằng như vậy, chúng ta đánh cuộc một phen?



Giang Trần cười tủm tỉm, vẻ mặt vô hại, nhưng mà trong mắt Hàn Sảng, giờ phút này nàng lại vô cùng cảm thấy khó chịu.



- Đánh cuộc thế nào?



Hàn Sảng không phục hỏi.



- Ta cá lá tông chủ ngươi không đi ra khỏi động phủ của ta.



Giang Trần cười cười:



- Chỉ bằng động phủ của ngươi?



Hàn Sảng có chút khinh thường nhìn bốn phía:



- Động phủ này của ngươi cơ hồ không có cấm chế gì, bổn tông vừa nhấc chân đã đi ra ngoài được.



Quả thực bởi vì là động phủ tạm thời cho nên Giang Trần cũng không có bố trí quá nhiều cấm chế. Hắn cũng không muốn quá mức điệu cao.



Dùng tu vi của hắn và tứ đại thần thú, hiện tại có cấm chế hay không cũng không quan trọng. Chỉ cần có người tới gần, bọn họ có thể nhẹn nhõm cảm ứng được.



Huống chi Phệ Kim thử nhất tộc đã được sắp xếp bốn phía, thực sự có người tới gần, Phệ Kim thử nhất tộc cũng không phải là ăn chay.




Mất đi chỉ dẫn của Phá Thiên thần toa, Hàn Sảng tuy rằng toàn lực muốn thoát khỏi trói buộc của lĩnh vực, nhưng mà cho dù nàng cố gắng thế nào, bước chân nàng cũng càng ngày càng chậm, lực trói buộc quanh thân càng lúc càng nặng. Đến cuối cùng Hàn Sảng cơ hồ nửa bước khó đi.



Thanh âm ung dung của Giang Trần truyền ra:



- Tông chủ, thuộc hạ đắc tội, không biết tông chủ muốn tiếp tục hay là chúng ta ngồi xuống nói chuyện một phen đây?



Nghe thấy thanh âm của Giang Trần, Hàn Sảng vừa gấp gáp vừa tức giận.



- Chân tiểu tử, ngươi đã lợi hại như vậy thì dứt khoát giết ta đi. Giết người diệt khẩu, đoạn tuyệt hậu hoạn chẳng phải tốt hơn sao?



Tuy rằng đây là lời nói nhảm, nhưng mà Hàn Sảng khi nói lời này trong đầu vẫn có chút lo lắng. Tuy rằng nàng cảm thấy Tiểu Chân này sẽ không giết nàng, nhưng mà loại tình huống này cũng không dễ nói trước a.



Giang Trần than nhẹ một tiếng:



- Nếu như ta muốn giết chết tông chủ, cần gì phải phức tạp như vậy? Ta chí ít có một trăm loại biện pháp có thể khiến cho tông chủ biến mất không còn bóng dáng, tăm hơi.



Nếu như trước đó Giang Trần nói những lời này, Hàn Sảng tuyệt đối sẽ xì mũi coi thường, nhưng mà hiện tại Giang Trần nói lời này, như vậy vô cùng hợp tình hợp lý.



Hàn Sảng cho dù có mạnh miệng đi chăng nữa, không thừa nhận cũng không được.



Bây giờ đối phương muốn giết nàng quả thực dễ như lật bàn tay.



- Ài, Tiểu Chân trưởng lão, bổn tông vẫn đánh giá thấp các ngươi. Coi như ngươi thắng, ngươi để cho ta ra đi, bổn tông nhận thua.



Cái đầu cao ngạo của Hàn Sảng rốt cuộc cũng hạ thấp.



Nàng vừa dứt lời, áp lực quanh thân thoáng cái triệt tiêu, có thể nhìn ra được Tiểu Chân trưởng lão điều khiển lực lượng đã sớm tới tình trạng tùy tâm sở dục.



Nghĩ như vậy trong lòng Hàn Sảng càng thêm hoảng sợ, dùng ánh mắt quái dị nhìn qua Giang Trần, biểu lộ trên mặt có chút ảo não, có chút khó chịu nổi, cũng có chút bất đắc dĩ.



- Nói đi, ngươi muốn biết cái gì? Ngươi hỏi cái gì bổn tông sẽ trả lời cái đó.



Hàn Sảng tuy rằng tức giận, nhưng mà cũng là người nguyện đánh cuộc thì nguyện chịu thua.



Có thể nhìn ra được, nàng biết rõ tình thế, biết rõ ngoan cố chống lại cũng không được.