Độc Tôn Tam Giới
Chương 3596 : Ngang hàng nói chuyện
Ngày đăng: 07:53 19/04/20
Giang Trần lặng lẽ nghe những lời này của bọn họ, hắn biết rõ những Thần vương này quả thực không phải muốn lừa gạt người trẻ tuổi như hắn, mà người ta thật tâm thưởng thức hắn.
Đối mặt với thịnh tình như vậy, Giang Trần quả thực cũng không tiện rụt rè.
Hắn lập tức nghiêm mặt nói:
- Chư vị đại nhân ưu ái, vãn bối tự nhiên khắc sâu trong lòng. Việc này chờ sau khi đại hội Chư hầu Thần vương kết thúc vãn bối nhất định sẽ cho Thần vương đại nhân một câu trả lời thuyết phục, được chứ?
- Thật chứ?
Hạo Nhiên thần vương kia hỏi.
- Chắc chắn mười phần.
Giang Trần nghiêm túc nói.
Thần Vương mập mạp vỗ cái đùi to của mình:
- Được, sảng khoái, ta thích loại hào khí này. Người trẻ tuổi nếu như ngay cả một chút tinh thần, hào khí vậy cũng không có, vậy sao có thể thành tài được chứ? Ta chỉ muốn hỏi một câu, cái gọi là đáp án của ngươi là đồng ý, hay là cự tuyệt?
Giang Trần cười nói:
- Tin rằng chuyện này rất nhanh sẽ có đáp án.
Nếu như lần này hắn hành động thất bại, như vậy tất cả đều là hư vô, cũng không cần phải nói gỉ. Nếu như lần này hành động thành công, địa vị hắn, Xích Thủy thần vương cũng không có khả năng lại nói chuyện ngừa thừa kế nữa.
Cho nên chuyện này sau đại hội chư hầu Thần vương nhất định sẽ nhìn thấy rõ.
Xích Thủy Thần vương cười ha hả:
- Được rồi, chư vị đạo hữu, ta chỉ mời các ngươi tới gặp Tiểu Chân trưởng lão một lần, các ngươi cũng đừng tạo áp lực cho người trẻ tuổi a.
- Ha ha, Xích Thủy đường huynh cũng không nhịn được mà nói rồi. Được rồi, việc này nói tới đây thôi. Nhưng mà Tiểu Chân trưởng lão quả thực rất không tồi.
Thần Vương áo lam bổ sung một câu.
Nói xong câu đó, năm Thần vương nhìn nhau, ánh mắt giống như vô cùng ăn ý, không ngờ lại cùng đánh ra thủ quyết.
- Đã nói trước mặt ngươi, mọi người cũng không có ý tránh ngươi.
- Tiểu Chân trưởng lão, vẫn là câu nói kia, mấy lão gia hỏa chúng ta thưởng thức ngươi. Cho rằng ngươi có tư cách ngang hàng nói chuyện với chúng ta.
Giang Trần gật đầu, cũng không sĩ diện cãi láo nữa.
Hạo Nhiên Thần vương kia nhìn qua Giang Trần, cười nói:
- Tiểu chân trưởng lão, Xích Thủy đạo huynh nói ngươi tuy rằng tuổi trẻ, nhưng mà cũng có cái nhìn rất tốt. Số mệnh Thái Uyên đại thế giới cũng được ngươi phân tích rất sâu. Xem ra ngươi đối với thế cục của Thái Uyên đại thế giới cũng có cao kiến của riêng mình nha?
- Cao kiến thì chưa nói tới, nhưng mà vãn bối quả thực có một ít cái nhìn thô thiển.
Đây là cơ hội tốt để thăm dò lẫn nhau, tự nhiên Giang Trần sẽ không bỏ qua.
- Ha ha, không cần phải khiêm tốn, nói mọi người nghe chút đi.
- Đúng vậy a. Nói đúng, nói sai cũng không sao, mấu chốt nhất chính là chúng ta muốn nghe ý kiến của người trẻ tuổi.
Giang Trần gật đầu, không ra vẻ gượng ép, mà đi thẳng vào vấn đề:
- Độc thủ phía sau màn này có thể ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, thủy chung không có ngóc đầu lên. Đủ để thấy hắn thâm trầm đáng sợ tới cỡ nào. Đối thủ như vậy muốn dựa vào thủ đoạn thông thường, nhất định không tóm được. Muốn bắt được hắn chỉ có vài loại biện pháp.
- Ồ? Còn có vài loại biện pháp sao?
Thần Vương mập mạp thoải mái cười to.
- Loại thứ nhất, cũng là loại trực tiếp nhất. Đó chính là mời Thái Uyên Thiên đế bệ hạ đi ra. Thiên Đế bệ hạ đi ra, ai là độc thủ, người tất nhiên sẽ biết rõ.
- Ha ha, lựa chọn này không thể thực hiện được a. Thái Uyên Thiên đế bị phong ấn trong Vạn Thế thần ngục. Có bảy tên Thần vương khống chế điểm phong ấn, thiếu một người cũng không mở được. Xích Thủy đạo huynh là một người chưởng quản trong đó, có lẽ đạo huynh là người rõ ràng nhất độ khó a.
Xích Thủy Thần vương thở dài:
- Muốn bảy người đồng tâm hiệp lực, nói dễ vậy sao?
- Lại nói, bảy người khống chế phong ấn, trong đó có một người nhất định là độc thủ phía sau màn.