Độc Tôn Tam Giới
Chương 3598 :
Ngày đăng: 07:53 19/04/20
Lúc này Giang Trần cũng đang âm thầm quan sát, nhìn vị trí của các chư hầu đang nhập tọa.
Sắp xếp những chỗ ngồi này rất khó nói rõ vấn đề. Nhất là chư hầu có chỗ ngồi hiển hách nhất, trên cơ bản độc thủ sau màn có lẽ nằm trong những chư hầu này.
Cụ thể là người nào, hay là vài người, tạm thời khó mà nói trước được.
Nhưng mà Giang Trần có thể khẳng định, độc thủ phía sau màn ở ngay trong bảy người khống chế phong ấn Vạn Thế thần ngục.
Bảy người này đều là đại nhân vật hiển hách một phương.
- Kình Thiên bệ hạ giá lâm.
Một đạo thanh âm sắc bén từ phía sau vang lên, sau đó thiên nhạc long trọng vang lên, trận thế Thiên đế to lớn, long xa, phượng liễn, có kim giáp vũ sĩ mở đường, đao kiếm sắc bén nhìn qua vô cùng sâm nghiêm, vô cùng phô trương, đồ sộ.
Kình Thiên Thiên đé kia long hành hổ bộ, đi tới vị trí thuộc về Thiên đế.
Khi hắn an vị ngồi trên vị trí kia, Giang Trần nhìn thấy ánh mắt cơ hồ tất cả chư hầu đều hết sức phức tạp.
Có người hâm mộ, có người khinh thường, có người đố kỵ, có người ra vẻ thâm trầm, có người coi thường không thấy, trong nháy mắt này có thể nói là mỗi người một điệu bộ.
- Cung nghênh bệ hạ.
Cơ hồ tất cả chư hầu thi lễ.
Mặc kệ thế nào Kình Thiên Thiên đế này đều là Thiên đế tạm thời, trên danh nghĩa, vẫn là chủ Thái Uyên thiên đế, tuy rằng hắn làm chúa tể thì Thái Uyên đại thế giới này rối tinh rối mù.
- Ha ha, chư vị ái khanh đường xa mà tới, không cần đa lễ. Mời ngồi.
Kình Thiên Thiên đế này vui vẻ, nhưng mà trong sự vui vẻ này, Giang Trần chung quy vẫn cảm nhận thấy lực lượng dường như không đu.r
- Xem ra Kình Thiên thiên đế này rất có thể sẽ bị loại trừ.
- Ta chỉ hy vọng bệ hạ có thể chăm lo việc công một chút, có thể mang Thái Uyên đại thế giới vượt qua khốn cảnh, sao ta dám dạy bệ hạ cơ chứ?
- Làm càn, Thái Uyên đại thế giới sao lại lâm vào khốn cảnh? Thanh Mộc đạo hữu, ngươi không nên nói chuyện giật gân a.
Một Thần vương mặc y phục màu đen, mặt đen lên quát Thanh Mộc thần vương.
Người này chính là một Thần vương khác nắm giữ chìa khóa, gọi là Bắc Minh Thần vương.
- Ha ha, Bắc Minh đạo hữu, ngươi đang trợn mắt nói dối hay sao? Thái Uyên đại thế giới có hiện trạng thế nào, chỉ cần không phải là kẻ mù đều rõ như ban ngày.
Thanh Mộc Thần vương châm chọc, khiêu khích.
- Loại hiện trạng này cũng không phải là sau khi bệ hạ thượng vị mới có. Bệ hạ thượng vị cũng chỉ có mấy trăm năm, rất nhiều thứ còn chưa để ý tới rõ ràng. Ngươi bây giờ nói bệ hạ như vậy, rõ ràng là cố ý đâm chọc, bụng dạ khó lường.
Bắc Minh Thần vương kia trực tiếp chụp mũ.
Hắn phản bác như vậy cũng có vài phần đạo lý. Quả thực Kình Thiên Thiên đế này vừa mới lên đài không được năm trăm năm.
Loại tình huống này rất khó mà nói chăm lo việc công, làm ra chuyện lớn gì.
- Được rồi, được rồi, nhị vị đều có thân phận Chư hầu, cãi nhau ở đây còn ra thể thống gì nữa?
Lại một gã chư hầu Thần vương đứng ra, người này cũng nắm giữ một cái chìa khóa. Thần vương này mặc y phục màu trắng, không dính một hạt bụi, khiến cho người ta có cảm giác người này dường như ưa thích sạch sẽ, nhưng mà cũng khiến cho người ta có cảm giác rất là trong sáng.
Đương nhiên Giang Trần đối với loại người này cũng không quá ưa thích, bởi vì loại người này thường thường bên trong cũng không giống như biểu hiện bề ngoài, không nhiễm bụi trần.
Hoàn toàn ngược lại, có một ít thời điểm loại người này còn đặc biệt âm u.
Đương nhiên đây cũng là một loại nhận định của Giang Trần. Thần vương áo trắng này rốt cuộc là dạng người gì, Giang Trần vẫn còn đang quan sát.