Độc Tôn Tam Giới
Chương 367 : Nguy cơ không hề có dấu hiệu 1
Ngày đăng: 06:57 19/04/20
Nhưng mà, Đường Long vẫn hơi có chút xấu hổ.
Hắn xách lễ vật đến, kỳ thật cũng không đáng bao nhiêu tiền, thế nhưng mà người ta hồi lễ, lại đều là đan dược nhất đẳng, có Thần Tú Tạo Hóa Đan chữa thương, có Thương Hải Đan khôi phục chân khí.
Những thứ tốt này, đều là tồn tại mà Đường Long mua không nổi.
Một Long Nha vệ, thường xuyên ra ngoài phá án, chém chém giết giết là khó tránh khỏi, bị thương đổ máu là chuyện thường xảy ra, những đan dược này, có thể nói đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
- Lão Đường, về sau không có việc gì thì thường đến một chút. Bất quá ngươi cũng đừng mang cái gì đó. Bằng không thì Thiếu chủ không cho ngươi vào cửa.
Tiết Đồng tiễn Đường Long ra ngoài cửa, đi tới hai con đường, lúc này mới trở về.
Còn không có về trong nhà, bỗng nhiên bên tai Tiết Đồng khẽ động, quát:
- Người nào? Lăn ra đây.
Đồng thời thân hình như cá bơi, nhảy vào một góc phòng bên cạnh, nắm Huyết Sát cung trong tay, hai mắt như chim ưng, sưu tầm bốn phía.
- Ngươi là Tiết Đồng?
Đột nhiên, sau lưng Tiết Đồng, không hề dấu hiệu vang lên một thanh âm u ám.
Tiết Đồng chấn động, mình tu luyện Thuận Phong Chi Nhĩ, đối với nắm bắt thanh âm, có thể nói là so với người bình thường mạnh hơn vài lần.
Thế nhưng mà lúc này, hắn lại không phát hiện sau lưng có người.
Thân thể nghiêng một cái, Huyết Sát cung thuận tay quét qua.
Ba…
Cánh tay chấn đến nhức mỏi, Huyết Sát cung bị một bàn tay khô gầy bắt lấy.
Mặc Tiết Đồng hắn kéo như thế nào, thúc dục chân khí toàn thân đến mức tận cùng, vậy mà như đá chìm đáy biển, hoàn toàn không cách nào rung chuyển đối phương mảy may.
- Đừng uổng phí khí lực.
Thanh âm âm trầm kia thản nhiên nói.
- Phí công giãy dụa.
Mấy người khác đều là lòng còn sợ hãi.
Cũng may Thiếu chủ cẩn thận, bằng không thì một khi Ôn Tử Kỳ dùng tay lấy lạp hoàn, rất có thể sẽ trúng độc mà chết.
- Địch nhân này, cực kỳ giảo hoạt, đây quả thực là từng bước đều có tính toán.
Khóe miệng Giang Trần có chút nhăn, không thể không thừa nhận, lần này gặp phải địch nhân, cùng lúc trước hắn gặp, hoàn toàn bất đồng.
Trước kia gặp được đối thủ, hoặc là cao ngạo như đệ tử tông môn, hoặc ngang ngược như đệ tử quyền quý, những người này, tuy cũng có thủ đoạn âm hiểm, nhưng mà không có một cái nào, có thể tính toán đáng sợ như vậy.
- Về trước nói sau.
Giang Trần biết việc này rất khó giải quyết. Nếu như địch nhân đao thật thương thật giết đến tận cửa, Giang Trần một chút cũng không sợ, nhưng mà loại đối thủ đến vô ảnh, đi vô tung này, thỉnh thoảng đánh lén ngươi thoáng một phát, đây mới là đáng sợ nhất.
Ta ở ngoài sáng, địch ở trong tối, loại cảm giác này, giống như quyền chủ động đều ở trong bàn tay đối phương, bọn hắn có thể làm, chỉ là đề phòng.
Sau khi vào phòng, Giang Trần phát cho mỗi người chút đan dược giải độc:
- Những đan dược này, các ngươi mang trên người, địch nhân dám tới một lần, sẽ có lần thứ hai. Minh đao minh thương, cái này dễ phòng bị. Chỉ sợ bọn chúng một mực áp dụng loại thủ đoạn này, vậy thì không dễ phòng bị rồi.
Ngay cả Chân Khí cảnh đỉnh phong như Tiết Đồng, cũng bị đối đầu bắt đi, vài tên thân vệ còn lại, tự nhiên không dám xem thường.
Ngay cả huynh đệ Kiều Sơn Kiều Xuyên, cũng thần kỳ không có nói cái gì.
- Con mẹ nó, đến cùng là hỗn đản nào? Thiếu chủ, có phải dư nghiệt của Đại vương tử Diệp Đại hay không?
- Đại vương tử? Thế lực của hắn sớm đã tẩy sạch. Ta xem rất có thể là người Càn Lam Bắc Cung.
Nói lên Càn Lam Bắc Cung, lập tức đưa tới phần lớn người cộng minh.
Ngẫm lại cừu hận của bọn hắn cùng Càn Lam Bắc Cung, Càn Lam Bắc Cung đến trả thù gây chuyện, đó là giải thích hợp lý nhất rồi.
Thế nhưng mà, tựa hồ đệ tử Càn Lam Bắc Cung, cũng không có loại phong cách chu đáo chặt chẽ này a.
Phong cách của Càn Lam Bắc Cung là bụng dạ thẳng thắn, cản đường cướp bóc.
Đi lộ tuyến kỳ quỷ, đây không phải những đệ tử Càn Lam Bắc Cung kia có thể làm.