Độc Tôn Tam Giới

Chương 4 : Phụ thân bao che khuyết điểm bạn bè nghĩa khí 2

Ngày đăng: 06:51 19/04/20


Không hề nghi ngờ, Bàn tử Tuyên Hiên là một cái chân tình nhất.



- Trần ca a, đệ đệ ta không có bổn sự. Bất quá lão nhân Đông Phương Lộc kia giết ngươi. Ta ở chỗ này thề, tương lai nếu như Bàn tử ta kế thừa Kim Sơn Hầu lệnh, cả đời này, tuyệt không vì Đông Phương gia hắn ra một binh một ngựa.



Bàn tử nói đến đây, quay đầu lại trừng mắt nhìn mấy cái sau lưng, reo lên:



- Mấy người các ngươi, là bạn bè của Trần ca sao? Coi Trần ca là huynh đệ sao? Nếu phải, liền tới đây hướng linh vị thề!



Một thiếu niên khoẻ mạnh kháu khỉnh đứng ở sau lưng Bàn tử kêu lên:



- Bàn tử, chỉ một mình ngươi nghĩa khí sao? Hổ Khâu Hầu truyền nhân ta liền không bằng ngươi sao?



Nói xong, thiếu niên kia cũng bổ nhào tới linh vị:



- Trần ca, Hồ Khâu Nhạc ta cũng thề, nếu như tương lai ta có thể kế thừa Hổ Khâu Hầu, cả đời này, tuyệt đối không vì Đông Phương gia phát một binh một tốt!



Hai người này phát thề, còn lại thiếu niên mặc áo gấm kia đứng đấy, trong lúc nhất thời cũng có chút chân tay luống cuống rồi.



- Dương Tông, ngươi còn coi Trần ca là huynh đệ hay không?



Bàn tử thấy thiếu niên mặc áo gấm kia do dự, tức giận quát.



- Ngươi đã quên thời điểm ngươi vừa tới vương đô, bị nhi tử Nhạn Môn Hầu Yến Nhất Minh khi dễ, may mà có Trần ca giúp ngươi xuất đầu hay sao?



- Lần trước ngươi có một nhiệm vụ đào tạo Linh Dược không hoàn thành, có phải Trần ca đem của hắn bổ sung cho ngươi hay không? Ngươi có biết, Trần ca bởi vì cho ngươi một phần, thành tích vốn ưu tú bị định giá đạt tiêu chuẩn không?




Những quyền quý kia lại cố gắng khống chế cơ bắp bộ mặt, sợ bị Tuyên Bàn tử nói chọc cười, lộ ra thất lễ.



Giang Trần nằm ở trong quan tài vốn là du nhiên tự đắc. Nghe Tuyên Bàn tử nói có xu thế khống chế không nổi, nào còn nằm được, hắn ngồi bật dậy mắng:



- Mập mạp chết bầm, ngươi để cho ta chết cũng chết không được phải không?



Hắn vừa ngồi dậy, hiện trường ngoại trừ Giang Phong, tất cả mọi người đều hóa đá.



Vẫn là Bàn tử cách hắn gần nhất kịp phản ứng, mừng rỡ nói:



- Trần ca, ngươi đây là xác chết vùng dậy? Hay là giả chết?



- Giả con em ngươi, giả chết rất mệt a, ngươi giả một chút cho ta xem?



Đông Phương Lộc thấy Giang Trần bỗng nhiên từ trong quan tài ngồi dậy, sắc mặt ngưng tụ. Một người bên cạnh hắn lập tức quát:



- Giang Trần, ngươi vậy mà giả chết! Đây là khi quân phạm thượng! Tội tru di cửu tộc!



Loài xung ngựa lên trước này, bên người từng quốc quân đều không thiếu.



Giang Trần mặc kệ hắn, thản nhiên từ trong quan tài bò ra, ánh mắt bình thản, nhìn về phía Đông Phương Lộc:



- Bệ hạ, Giang Trần may mắn còn sống. Thầm muốn hỏi một câu, ngươi là định đem ta kéo ra ngoài trượng đánh chết một lần nữa, hay là xá tội vô tâm của hạ thần?