Độc Tôn Tam Giới
Chương 415 : Thần bí tổ tôn lại hiện ra
Ngày đăng: 06:58 19/04/20
Cổ đằng bôi một thời ba khắc là tìm không thấy, chỉ có thể dùng mộc chén thay thế, đối với Linh khí của Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, vừa rót vừa uống, tổn thất cũng không lớn.
Khi Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu nhập hầu, biểu lộ của Chu Khuê cùng Điền Thiệu, đều là ngây dại.
Một loại thể nghiệm mỹ diệu trước nay chưa có, lập tức truyền khắp toàn thân của bọn hắn.
Ở thời khắc này, đột nhiên bọn hắn minh bạch, vì sao Thạch Tiêu Dao sẽ một đường nói khoác, tại sao nói Linh phẩm Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu này, căn bản không phải Phàm phẩm có thể so sánh.
Hoàn toàn chính xác không cách nào so sánh được, hoàn toàn không ở một cấp độ.
Một chén rượu vào bụng, hai người thật lâu không thể nói chuyện, thật lâu, Chu Khuê mới thở dài nói:
- Rượu này chỉ ở trên trời mới có, nhân gian có thể uống mấy lần?
- Trần thiếu, rượu này, nếu bán ra, tuyệt đối là giá trên trời a. Khó trách Thái Phó sẽ phán rượu này thành áp trục chi bảo. Xem ra, ánh mắt của Thái Phó, đích thật không phải người bình thường có thể so sánh.
Điền Thiệu tán thưởng.
Tiếp qua, Chu Khuê cùng Điền Thiệu sẽ không khách khí, hai người ngươi một ly, ta một ly, uống sạch hai bình Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu, một giọt không thừa.
Giang Trần thấy bọn họ uống vui vẻ, trong nội tâm cũng cao hứng. Dù sao, hắn chế rượu ra, có thể làm cho bằng hữu uống vui sướng, bản thân cái này là một sự tình để cho người vui sướng.
Sau khi uống xong, Chu Khuê thừa dịp cảm giác say, cười hắc hắc nói:
- Trần thiếu. Ngày đó ta ở Càn Lam Nam Cung, nghe Phí lão ca nói, Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu này, Thần Tú Tạo Hóa Đan, còn có Tứ Quý Thường Thanh Đan gì đó, đều là bút tích của Trần thiếu ngươi. Lão Chu ta trở lại, cùng bà nương nói khoác vài câu, lại gây ra đại phiền toái a. Hôm nay, mỗi ngày ta đều có chút không dám về nhà. Đau đầu vô cùng.
- A? Chu lão ca, lời này nói như thế nào?
Giang Trần thấy ngữ khí của Chu Khuê có chút khoa trương, cũng cười nói.
- Trần thiếu, Đại tổng quản thu Cửu Hoa Ngọc Lộ Tửu của ngươi, rất là cao hứng, nói có rảnh mời ngươi đi chỗ của hắn tâm sự.
Trong lời nói của Điền Thiệu, đối với Giang Trần tràn đầy bội phục. Rốt cuộc hiểu rõ tại sao Giang Trần phải đưa cho Đại tổng quản một bầu rượu.
Rượu chỉ là phụ, trọng yếu là một loại quan hệ hòa hoãn, bỏ đi ngăn cách, kéo gần lại với nhau.
Lấy được lệnh bài phi hành, Giang Trần gọi Câu Ngọc tới.
- Câu Ngọc, cho ngươi một nhiệm vụ, ngươi mang theo những Minh Bài phi hành này, đi biên cảnh kéo đại quân Kim Dực Kiếm Điểu tới.
Đám đại quân Kim Dực Kiếm Điểu kia, dừng lại ở biên cảnh rất lâu, Giang Trần cũng có chút nhớ.
Điền Thiệu ở một bên, lại chủ động xin đi giết giặc:
- Trần thiếu, lần này đi biên cảnh, phải qua Càn Lam Bắc Cung, tới tới lui lui, tránh không được bị Càn Lam Bắc Cung nhìn chằm chằm vào. Không bằng, ta mang một đám Long Nha vệ, đi cùng Câu Ngọc tiểu thư? Như vậy có thể chiếu ứng lẫn nhau!
Giang Trần hồi tưởng lại phong cách làm việc của Càn Lam Bắc Cung, nghĩ nghĩ, vẫn gật đầu:
- Lão Điền, như vậy sẽ không khiến ngươi khó xử chứ?
Điền Thiệu cười nói:
- Trần thiếu, ngươi bây giờ là đối tượng Long Nha vệ chúng ta trọng điểm chiếu cố, hầu hạ ngươi, chính là một trong những công việc của ta a.
- Ha ha, lão Điền, ngươi cũng học nói năng ngọt xớt rồi.
Có Điền Thiệu đi theo, Giang Trần càng thêm yên tâm. Nói thật ra, để cho một mình Câu Ngọc đi, Giang Trần có chút lo lắng.