Độc Tôn Tam Giới

Chương 444 : Đại chiến Địa Linh cảnh

Ngày đăng: 06:58 19/04/20


Mà Giang Trần ở trên trường kích, phát hiện Linh lực uy áp hoàn toàn không kém Đại Vũ cung, thậm chí còn hơn.



- Trường kích này, ít nhất cũng là Linh khí bốn luyện, thậm chí còn cao.



Trong nội tâm Giang Trần phán đoán.



Trường kích này cùng khí thế của Thiết Đạt Chí hình thành một chỉnh thể, ở quanh thân tạo thành một đạo khí tràng, hư không bốn phía ở dưới khí tràng Linh lực lôi kéo, phát ra tiếng cọ xát chói tai.



Một vòng xoáy khí tràng cường đại, không ngừng hình thành.



Thiết Đạt Chí khẽ múa trường kích, xẹt qua một đường vòng cung, xoáy lên đạo đạo ngân phong.



- Đệ tử chấp pháp nghe lệnh, các ngươi phụ trách đối phó những linh cầm kia, nhớ kỹ, có thể bắt sống thì bắt sống. Chu Dật, ngươi phụ trách bắt Điền Thiệu, còn có nữ nhân kia. Nếu như có ngăn đón, giết không tha.



Thiết Đạt Chí xa xa chỉ trường kích, khí thế cường đại tập trung Giang Trần.



Trường kích kia xoáy lên một đạo khí lưu điện xà, mang tất cả mà tới.



Giang Trần tức giận hừ một tiếng, hai tay chấn động, vô danh đao ra vỏ, như Hoang Cổ Cự Thú giãy giụa lao lung, phát ra một tiếng đao rít thật dài.



Một tiếng rít gào này như nước thủy triều, mãnh liệt mà đi, sóng xung kích vô hình phóng tới Thiết Đạt Chí.



Hai cổ lực lượng vô hình oanh cùng một chỗ, vô danh đao ở trong hư không hơi chậm lại.



Trong chốc lát, toàn bộ thân đao phảng phất như tỉnh lại, từ thân đao phát ra hào quang chói mắt, lộng lẫy.



Trong lúc đó, vô danh đao này, tựa như một Thái Cổ Thần Ma ngủ say tỉnh lại, uy năng lập tức tăng lên không chỉ gấp mười lần.



Dưới hào quang lóng lánh kia, vậy mà làm cho trường kích của Thiết Đạt Chí phát ra thanh âm vù vù trầm thấp.



Loại tình hình này, giống như một con sói đói, gặp một con Hùng Sư cường đại hơn nó gấp 10 lần, cúi đầu, phát ra kêu rên sợ hãi và cầu xin tha thứ.



Một màn này, đừng nói Thiết Đạt Chí, ngay cả Giang Trần cũng không kịp chuẩn bị.



- Làm sao có thể?




Giờ khắc này, bọn hắn phảng phất như chung một hô hấp, chung một trái tim đang nhảy nhót.



Sát ý của đao này, đúng là sát ý của Giang Trần.



Sát ý của Giang Trần, cũng là sát ý của đao này.



Trong nháy mắt vi diệu đó, cả hai dung làm một thể, tuy hai mà một.



Nhân đao hợp nhất, cảnh giới Đao Đạo có thể ngộ nhưng không thể cầu, ở thời khắc này, vậy mà thần kỳ bị Giang Trần nắm chặt.



Đao thế như sóng, dị thường hoa lệ.



Tia chớp đao mang, xoát xoát xoát xoát...



Cơ hồ là trong nháy mắt, Giang Trần chém mười tám đao liên tục. Mỗi một đao nối liền vô cùng chặt chẽ, trước chậm sau nhanh, trật tự rõ ràng.



Chém ra mười tám đao, vậy mà dùng tiết tấu hoàn mỹ, dung hợp thành một đao.



- Phách Ba, trảm.



Giang Trần hét lớn một tiếng, một đao hoàn mỹ, chém về phía Thiết Đạt Chí.



Thiết Đạt Chí hoàn toàn không nghĩ tới, một kích súc thế của hắn, lại bị Giang Trần khiêng xuống.



Mình là Địa Linh cảnh, Tiên cảnh ngũ trọng a, cộng thêm Hắc Long trường kích, nói rõ chính là dùng thực lực tuyệt đối nghiền áp Giang Trần.



Hắn cho rằng, ở dưới trường kích áp bách, Giang Trần căn bản không cách nào ngăn cản. Đón đỡ, thế tất gân cốt đều gãy, thậm chí bị Linh khí xâm nhập, bạo thể mà vong.



Nếu không đón đỡ, mặc kệ Giang Trần trốn tránh như thế nào, Hắc Long Phệ Thiên trường kích huyền ảo, sẽ như Hắc Long thôn phệ hết thảy, không xé đối thủ thành mảnh vỡ, quyết không bỏ qua.



Thế nhưng mà, Thiết Đạt Chí tuyệt đối không nghĩ tới, một kích mà hắn vẫn lấy làm tự hào, cho là tất thắng, vậy mà sẽ bị Giang Trần chọi cứng xuống.



Giang Trần ở trong tình báo, tu vi nhiều lắm là Tiên cảnh nhất nhị trọng.