Độc Tôn Tam Giới
Chương 446 : Bùn đủ hãm sâu tử đệ tông môn 2
Ngày đăng: 06:58 19/04/20
Chính là bởi vì ngay từ đầu khinh địch, cho nên bọn hắn bị trận pháp vây khốn, thành cá trong chậu.
Cũng may, không có Giang Trần hạ lệnh, những Kim Dực Kiếm Điểu này còn không có hạ sát chiêu.
Nếu không, dùng cá tính hung hãn của Kim Dực Kiếm Điểu, một khi hình thành chiến trận, muốn xé nát 16 đệ tử chấp pháp này, tuyệt đối không khó.
Chu Dật càng xem càng hãi hùng khiếp vía, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, hắn như thế nào nhìn không ra, 16 tên đệ tử chấp pháp kia thoạt nhìn hùng hổ, kỳ thật xông không ra.
Rất hiển nhiên, những linh cầm này hoàn toàn không dùng hết toàn lực. Bằng không thì sao có thể dùng đuôi cánh công kích Chu Dật hắn, bảo hộ Điền Thiệu?
- Không được, đệ tử chấp pháp là Đạt Chí sư huynh lén mang ra, nếu như xảy ra chuyện gì không hay, trở lại tông môn căn bản không có cách nào bàn giao.
Chu Dật có chút luống cuống, hắn biết rõ linh cầm hung hãn, một khi chúng kích phát ra tâm huyết, hung tính đại phát, tuyệt đối sẽ không ôn hòa như giờ phút này.
Chu Dật đối với thực lực của 16 tên đệ tử chấp pháp kia, rất là hiểu rõ.
Biết rõ bọn hắn đã dùng toàn lực chiến đấu, nhưng từ ngoài nhìn vào, những linh cầm kia căn bản là như đùa bỡn bọn hắn.
Đúng vậy, tựa như thợ săn đùa con mồi của mình.
Loại tình huống này, chỉ có một khả năng, chính là sức chiến đấu của những linh cầm này, còn không có thi triển ra.
Chu Dật lại ngẩng đầu nhìn Thiết Đạt Chí và Giang Trần chiến đấu, hai người lại giết khó phân thắng bại.
Nhìn về phía trên, cảnh giới Võ Đạo của Giang Trần, không bằng Thiết Đạt Chí là Tiên cảnh ngũ trọng, thế nhưng mà trong thực chiến, Thiết Đạt Chí thúc dục kích pháp Hắc Long trường kích đến cực hạn, lại thủy chung không cách nào động tới Giang Trần mảy may.
Giờ phút này, Giang Trần đã hoàn toàn dung nhập vào trong Đao Ý vi diệu.
Nhân đao hợp nhất, tuy hai mà một.
Chu Dật đúng là muốn bắt cơ hội này, hướng Thiết gia biểu đạt thái độ trung thành, lúc này mới theo Thiết Đạt Chí đến.
Thế nhưng mà, hắn lại không nghĩ rằng, hành động lần này, xa xa không thuận lợi như trong tưởng tượng.
Thậm chí có thể nói, bọn hắn hãm sâu vũng bùn, không cách nào thoát khỏi.
Như thế giằng co nữa, chờ Diệp Trọng Lâu về, phiền toái càng lớn hơn.
Có lẽ Diệp Trọng Lâu sẽ cố kỵ mặt mũi Thiết gia, không giết Thiết Đạt Chí, nhưng mà Chu Dật hắn tính toán cái gì? Diệp Trọng Lâu tuyệt đối không ngại chụp chết hắn để lập uy.
Còn có, 16 đệ tử chấp pháp kia, không có công văn chấp pháp, lại đập tên tuổi chấp pháp, việc này một khi náo lên, càng để Diệp Trọng Lâu tìm được cớ.
Náo đến cao tầng tông môn, tông chủ tất sẽ mượn cơ hội này, chèn ép Thiết gia.
Dù sao, hiện tại toàn bộ Bảo Thụ Tông, là Tạ gia cùng Thiết gia đánh cờ.
Không có công văn chấp pháp, tự mình điều động đệ tử chấp pháp, quan báo tư thù. Cái tội danh này một khi chứng thực, coi như là Thiết Đạt Chí, cũng không chịu nổi.
Chu Dật càng nghĩ càng nổi da gà. Không thể lại dây dưa nữa, hoặc là lập tức hạ Giang phủ, giết chó gà không tha, chết không đối chứng.
Hoặc là phải mau rời khỏi, ly khai trước khi Diệp Trọng Lâu trở về.
Nếu không, hậu quả này thiết tưởng không chịu nổi.
Nhất niệm đến đây, Chu Dật nào có tâm tư đi bắt Điền Thiệu cùng Câu Ngọc. Bên ngoài chiến cuộc hừng hực khí thế, Thiết Đạt Chí quả quyết sẽ không cầu hắn hỗ trợ.
Nhưng 16 đệ tử chấp pháp kia, lại một cái cũng không tổn thất được, một khi tổn thất một cái, đằng sau phiền toái cũng không nhỏ.