Độc Tôn Tam Giới
Chương 484 : Bảo vật tầng thứ chín, Lôi Vân Mộc 1
Ngày đăng: 06:59 19/04/20
Cái tư thế kia, thật giống như một con Thái Cổ hung thú, duỗi ra đầu lưỡi đáng sợ, cuốn lấy người đi.
- A…
Người kia chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, sau một khắc, cả người đã bị cơn bão táp này cuốn vô tung vô ảnh, giống như lăng không biến mất.
- Nguyên Từ Phong Bạo?
Trong nội tâm Giang Trần khẽ động, đột nhiên nhớ ra sự tình đáng sợ gì đó.
Nguyên Từ Phong Bạo này, đúng là một loại phong bạo cường đại trong Nguyên Từ Kim Sơn, là sau khi khí lưu Kim thuộc tính thác loạn, hình thành một vòng xoáy, có thể lớn có thể nhỏ, phi thường đáng sợ.
Nguyên Từ Phong Bạo đạt tới quy mô hơn 10m, đủ để thôn phệ một gã Tiểu Linh cảnh vào trong đó.
Nguyên Từ Phong Bạo xuất hiện, độ khó liền tăng lớn vô hạn rồi.
Dùng lực lượng của Nguyên Từ Phong Bạo, coi như là Giang Trần, cũng không thể phớt lờ.
Thi triển thần thông Thất Khiếu Thông Linh, Giang Trần không ngừng bước, tiếp tục leo lên.
Tuy Nguyên Từ Phong Bạo hung tàn, nhưng cũng không phải không hề có dấu hiệu lần ra. Chỉ cần tránh đi, độ nguy hiểm có thể giảm thấp rất nhiều.
Cho nên cuối cùng, ứng đối Nguyên Từ Phong Bạo này, không ở chỗ chiến thắng như thế nào, mà ở sớm dự đoán tránh đi như thế nào.
Kiếp trước, đối với Nguyên Từ Kim Sơn, Giang Trần cũng có nhiều lý giải, biết rõ một ít bí mật của Nguyên Từ Kim Sơn.
Cho nên, hắn ở trên Nguyên Từ Kim Sơn, ngược lại là có ưu thế may mắn.
Tuy Nguyên Từ Phong Bạo rất đáng sợ, nhưng mà Nguyên Từ Phong Bạo xuất hiện, đều nương theo Nguyên Từ chấn động, chỉ cần sớm có dự đoán cùng cảnh giác, trên cơ bản sẽ có thể tránh đi trung tâm Nguyên Từ Phong Bạo.
Chỉ cần rời xa trung tâm Nguyên Từ Phong Bạo, liền không cần lo lắng bị Nguyên Từ Phong Bạo giảo sát.
Những Ngoại Môn Đệ Tử này, đồng dạng cũng tham gia sơ tuyển.
Trước kia Giang Trần ở tầng thứ bảy, tầng thứ tám gặp được những Võ Giả thế tục kia, hơn phân nửa là Ngoại Môn Đệ Tử của bốn đại tông môn.
Đương nhiên, Giang Trần suy đoán, tầng thứ chín này, sẽ không đến mức một mình hắn đến a.
- Được rồi, có người khác đến hay không, đối với ta mà nói không có bất kỳ ý nghĩa. Mục tiêu của ta, là leo lên đỉnh phong, cảm nhận thoáng một phát cái gì gọi là đỉnh phong.
Giang Trần không có phân tâm, một bước một bậc thang, tiếp tục đi về phía trước.
Mỗi một tầng có một vạn bậc thang, ở mấy tầng trước, một vạn bậc thang, Giang Trần cơ hồ không cần tốn nhiều sức.
Nhưng tới tầng thứ chín này, mỗi bước một bước, thật sự là muôn vàn khó khăn.
Trọn vẹn bỏ ra một ngày, trải qua vô số lần Nguyên Từ Phong Bạo khảo nghiệm, Giang Trần rốt cục bước vào khu vực đỉnh phong của tầng thứ chín.
- Hô…
Ở khu vực đỉnh phong, là không có Nguyên Từ Phong Bạo.
Vùng này, gió êm sóng lặng, cuối cùng có thể tạm thời trì hoãn một chút. Bất quá, Giang Trần biết rõ, không có Nguyên Từ Phong Bạo, cũng không có nghĩa là Nguyên Từ chi lực không tồn tại.
Này dù sao cũng là Nguyên Từ Kim Sơn, Nguyên Từ chi lực trói buộc, là không chỗ nào không có.
Tại đây địa thế bằng phẳng, tương đối mà nói là nơi cư trú lý tưởng.
Đương nhiên, Giang Trần tự nhiên sẽ không lãng phí thời gian. Đây là không gian tầng thứ chín, dựa theo lý luận của mình, thứ tốt ở đây, tất nhiên sẽ cao hơn tầng thứ tám rất nhiều.
Nếu như nói bảo vật tầng thứ tám là miễn cưỡng đủ, như vậy tầng thứ chín này, có lẽ sẽ có một ít thu hoạch ngoài ý muốn