Độc Tôn Tam Giới
Chương 488 : Nguy cơ nhiều lần hiện 1
Ngày đăng: 06:59 19/04/20
Thật giống như, trong nháy mắt thời không cứng lại đó, bọn hắn đồng thời nhìn một phương hướng.
Giang Trần theo ánh mắt nhìn tới, lại phát hiện nó chỉ hướng hai mắt pho tượng cực lớn kia.
Trong lúc đó, hai mắt pho tượng kia, phảng phất như nhúc nhích.
- Ân?
Lúc này, trong lòng Giang Trần dâng lên một dự cảm cực kỳ bất tường.
Ngay thời điểm Giang Trần cảm giác nguy cơ chạy lên não, hai mắt pho tượng cực lớn kia, đột nhiên mở ra, một chùm tia sáng đáng sợ, không hề có dấu hiệu bắn thẳng xuống.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh.
Trong nháy mắt Giang Trần cảm giác nguy cơ đánh úp tới, con mắt khép lại, Bàn Thạch Chi Tâm hình thành một đạo phòng ngự ở trong thức hải.
Chùm tia sáng kia bắn xuống, trực tiếp bắn vào hai mắt Giang Trần, ý đồ xuyên thấu qua hai mắt, trực tiếp bắn vào thức hải của Giang Trần.
Phanh…
Lực phòng ngự của Bàn Thạch Chi Tâm Tâm, ngăn trở lấy chùm tia sáng kia.
Giang Trần cảm thấy tâm thần rung động, thần thức bị va chạm, thiếu chút nữa sụp đổ, cơ bắp toàn thân xiết chặt, loại cảm giác này, thật giống như muốn đóng băng vậy.
- Không tốt.
Giang Trần càng thêm lo lắng, cố gắng ngăn chặn chấn động đáng sợ trong nội tâm, bước ra hai bước, điên cuồng chạy tới phía trước.
Nơi này, hắn biết rõ, một khắc cũng không thể ở lâu.
Hai mắt pho tượng bắn ra chùm tia sáng kia, tuyệt đối có thể xuyên thấu linh hồn, công kích linh hồn, sau đó trực tiếp kim loại hóa thân thể con người, biến thành điêu khắc hình người.
Giang Trần đứng trước khe rãnh, quan sát phía trước. Khoảng cách này, nếu như ở bên ngoài, cường giả Tiên cảnh tam trọng có thể phi hành ngắn ngủi, đủ lướt qua khe rãnh.
Thế nhưng mà, tại Nguyên Từ Kim Sơn, đã bị Nguyên Từ chi lực trói buộc, Giang Trần đoán chừng, mình ít nhất phải dùng ba bốn lần, mới có thể bay qua khe rãnh.
Thế nhưng mà, dưới khe rãnh này, quái thạch lởm chởm, căn bản không có địa phương gì có thể mượn lực.
- Cái này, chẳng lẽ là khảo nghiệm thứ hai?
Giang Trần nhìn quái thạch phía dưới như răng lược, trong lòng âm thầm nghiêm nghị.
Cái khe rãnh này, nếu như là cửa khẩu thứ hai, vậy tuyệt đối sẽ không bình tĩnh như mặt ngoài vậy.
Có lẽ, khe rãnh nhìn như bình tĩnh kia, ẩn chứa khảo nghiệm cực kỳ đáng sợ.
- Mặc kệ nhiều như vậy, thời gian không đợi người.
Ý niệm trong đầu Giang Trần khẽ động, lập tức thúc dục sáu gốc Hỏa Liên, từ khe rãnh một đường bắn qua.
Hai bên khe rãnh đã không có cầu, Giang Trần định dùng Hỏa Liên dựng một cây cầu tạm thời.
Muốn bay qua khe rãnh, cần ba bốn lần khiêu dược. Sáu gốc Hỏa Liên của Giang Trần, đủ hắn mượn lực sáu lần, hoàn thành sáu lần bay vọt.
Chỉ cần không gặp ngoài ý muốn, vậy thì dư xài.
Lúc này, Phệ Kim Thử Vương cũng không làm càn giống như trước, đi theo Giang Trần, chui vào gốc Hỏa Liên thứ nhất.
Hưu, hưu…
Thân ảnh phá toái hư không, Giang Trần nhảy lên, bay tới gốc Hỏa Liên thứ hai. Cánh hoa Hỏa Liên cực lớn, một cánh hoa có thể dung nạp mấy người trưởng thành. Mà một đóa Hỏa Liên, có 8-9 cánh hoa, chứa Giang Trần là dư xài.