Độc Tôn Tam Giới

Chương 544 : Yêu nghiệt hai mươi lăm thắng liên tiếp

Ngày đăng: 07:00 19/04/20


Hắn vừa dừng lại, làm cho tất cả Võ Giả thở dài một hơi. Ít nhất, hôm nay dày vò là qua rồi.



Căn cứ quy tắc, chỉ cần đình chỉ khiêu chiến, như vậy hôm nay hắn sẽ không có cơ hội khiêu chiến lần nữa.



Chỉ có thể chờ bị người khiêu chiến.



Nhìn thấy Giang Trần đi xuống lôi đài, trong lòng Đan Phi cảm thấy rất kiêu ngạo. Cái gì là thiên tài? Đây mới thực sự là thiên tài!



Cùng Giang Trần so sánh, những cái gọi là thiên tài tông môn kia, hoàn toàn là một đám nhu nhược ngoài mạnh trong yếu.



Trước khi Giang Trần phát uy, nguyên một đám không coi ai ra gì, cảm thấy Võ Giả thế tục là con sâu cái kiến.



Giang Trần vừa phát uy, lại nhìn đám thiên tài tông môn kia, đều thất hồn lạc phách, e sợ cho mình bị rút trúng.



Biểu hiện trước sau tương phản, làm cho Đan Phi đối với cái gọi là thiên tài tông môn này, càng thêm xem thường.



Nhưng Giang Trần lại rất bình tĩnh, những võ giả này, phân phối ở Huyền Linh khu, cấp độ cũng bình thường, ở trong tông môn, chỉ là tồn tại Tam lưu.



Giang Trần tới tham gia tuyển bạt, từ vừa mới bắt đầu, mục tiêu đã không ở trên người những võ giả này. Chỉ có điều, quy tắc như thế, hắn từ thế tục cất bước, cũng không có khả năng thoáng cái vọt tới Thiên Linh khu.



Huyền Linh khu này, chỉ là một bậc thang để hắn quật khởi, Giang Trần căn bản không quá phát lực.



- Bàn Thạch huynh, làm gọn gàng a.



Đan Phi xòe bàn tay ra, cùng Giang Trần vỗ tay chúc mừng.



Giang Trần cười ha ha hỏi:



- Tình huống của ngươi như thế nào?




Đang khi nói chuyện, bên cạnh lại có một đám người đến gần, nhìn phục sức của bọn họ, rõ ràng là đệ tử của Tử Dương Tông.



Người cầm đầu, mặc quần áo màu đỏ, tóc dài rối tung, có một cỗ khí tức cuồng dã.



Mũi cao thẳng, hốc mắt hơi có chút hạ xuống, để cho ngũ quan của hắn hơi có chút bất đồng thường nhân.



Lưu Văn Thải nhìn thấy người này đến gần, biểu lộ cũng hơi có chút mất tự nhiên. Nhìn ra được, mặc dù Lưu Văn Thải là hạt giống số 7, nhưng đối với người đến này, cũng có chút kiêng kị.



Giang Trần đối với người của Tử Dương Tông, sẽ không có nhiều hảo cảm như vậy, quay người muốn ly khai.



- Dừng bước.



Nam tử tóc dài kia thản nhiên nói.



Giang Trần dừng chân, lại không quay đầu, đôi mắt của Đan Phi nhanh như chớp đánh giá người tới, tựa hồ muốn từ trên người bọn đệ tử Tử Dương Tông này, tìm ra ý đồ đến của đối phương.



- Các hạ không cần đắn đo tư thái như thế. Ngươi tham gia tuyển bạt, cuối cùng, vẫn là vì gia nhập tông môn, truy cầu Vô Thượng võ đạo.



Thanh âm người nọ sáng sủa, lộ ra lực xuyên thấu rất mạnh.



- Tự giới thiệu thoáng một phát, ta gọi Quách Nhân, đệ tử của Tử Dương Tông. Ở tại tiểu viện Số 1 Giáp đẳng Huyền Linh khu. Huynh đài có hứng thú, đi nội viện của ta nói chuyện hay không?



Quách Nhân này so với Thành thị huynh đệ, lòng dạ hiển nhiên càng sâu, tu dưỡng rất tốt. Ít nhất, từ trong ngữ khí của hắn, nghe không ra cảm xúc ân oán gì.



Giang Trần cũng không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói:



- Không có hứng thú.