Độc Tôn Tam Giới
Chương 608 : Chung thân tiểu đệ 2
Ngày đăng: 07:01 19/04/20
Giám khảo ý vị thâm trường liếc nhìn Giang Trần, trong nội tâm rung động không thôi, đồng thời có chút đồng tình nhìn thoáng qua bên Thang Hồng, cảm thấy bi ai thay Thang Hồng.
Thời điểm Thang Hồng cao hứng bừng bừng đưa giải bài thi tới, phát hiện giám khảo đang dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn mình. Mà Giang Trần thì đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt mỉm cười.
- Hắn... Lại sớm hơn ta?
Giám khảo im lặng cười khổ, nhẹ gật đầu.
- Không sợ, vạn nhất hắn công nhận đúng không tới sáu thành thì sao? Không có thông qua khảo hạch, hạng này coi như hắn thua.
Thang Hồng cảm thấy, đưa đến nhanh như vậy, nhất định là truy cầu tốc độ, xem nhẹ hiệu suất, dục tốc bất đạt a.
Giám khảo kia dùng một loại ánh mắt đồng tình nhìn hắn:
- Hắn công nhận đúng 100%, không có địa phương nào sai lầm.
Đầu óc Thang Hồng oanh một tiếng, cả người mất trật tự rồi.
Lại thua? Ba hạng khảo hạch, bại hoàn toàn?
- Cái này… sao có thể?
Đầu óc Thang Hồng đáng thương, đã hoàn toàn không đủ dùng. Hắn cảm thấy, mình bị đánh bại hoàn toàn a.
- Sơn ngoại hữu sơn, người giỏi còn có người giỏi hơn. Thang Hồng, lần này phục đi à nha?
Giám khảo kia cũng cười nói.
Thang Hồng không ngừng vò đầu, vẻ mặt uể oải phiền muộn, nhìn Giang Trần, không khỏi mắng:
- Thật là quái thai.
Bất quá uể oải chỉ chốc lát, Thang Hồng lại nở nụ cười:
Hơn nữa, Thiết Đạt Chí ở trong tông môn, tuy là dòng chính Thiết gia, nhưng trong tâm phúc tùy tùng, lại không có mấy người.
Như Chu Dật, đã tính toán lợi hại nhất rồi.
Thế nhưng mà so với Thang Hồng, loại mặt hàng như Chu Dật chỉ có thể vứt đi. Cho nên, Thiết Đạt Chí rất muốn thu phục Thang Hồng, thành tiểu đệ của mình, phụ tá hắn.
Tuy Thang Hồng nhận Giang Trần làm lão Đại, nhưng mà thua trận đấu, nóng tính không chỗ phát tiết. Ở trước mặt lão Đại, hắn tự nhiên không có khả năng phát tiết.
Nhưng mà, Thiết Đạt Chí bỗng nhiên nhảy ra, vẻ mặt ngu xuẩn này, lại muốn làm lão đại của mình.
Cái này để cho Thang Hồng cảm giác mình bị mạo phạm. Thiết Đạt Chí này, một hoàn khố nhị đại dựa vào tổ tông bảo hộ, ở trong mắt Thang Hồng hắn chỉ là rác rưởi.
Tiểu tử này, cũng dám ở trước mặt mình trang bức.
Hai tay Thang Hồng siết chặt, phát ra thanh âm tạch tạch tạch.
- Thiết Đạt Chí, ngươi con mẹ nó lâu không bị ăn đòn, không chọn thời gian đúng không? Đừng tưởng rằng ngươi có một gia gia tốt, ta liền không dám quất ngươi.
Thiết Đạt Chí sững sờ, lần này hắn xuất quan, liền rất cường thế. Trước kia hắn cảm giác mình kém Thang Hồng một chút.
Thế nhưng mà lần bế quan này, hắn được Thiết gia truyền thừa, lại đột phá Tiên cảnh lục trọng. So với Thang Hồng, tuyệt đối là chỉ cao hơn chớ không thấp.
Tiểu tử này, vậy mà dám chống đối ta như thế?
Thiết Đạt Chí đen mặt:
- Thang Hồng, ngươi hiểu tôn ti hay không? Địa vị của ngươi là vị, của ta là cái gì? Luận xuất thân, luận tu vi, ta không xứng làm lão đại của ngươi chỗ nào?
Thang Hồng dữ tợn cười một tiếng, lấn đến gần một bước:
- Lão tử không quản ngươi xuất thân gì, tu vi ra sao. Ngươi lại càn rỡ thoáng một phát thử xem? Tin lão tử một cái tát quất chết ngươi hay không?