Độc Tôn Tam Giới
Chương 612 : Nhiệm vụ Nhị cấp, nhẹ nhõm hoàn thành
Ngày đăng: 07:01 19/04/20
Đến Đan Dược Khu, rất nhiều đều là đệ tử Bảo Thụ Tông.
Bất quá lần này lại không có gặp Thiết Đạt Chí.
- Ta xin nhiệm vụ Nhất cấp.
Thang Hồng mở miệng.
- Ta xin nhiệm vụ Nhị cấp.
Giang Trần cảm thấy nhiệm vụ Nhất cấp có lẽ không có độ khó gì, cho nên trực tiếp xin nhiệm vụ Nhị cấp.
Giám khảo không phải vị ngày hôm qua, thấy có người trực tiếp xin nhiệm vụ Nhị cấp, cũng sững sờ.
Võ Giả xin nhiệm vụ tiến giai, đều rất cẩn thận. Đại đa số ngay từ đầu đều xin Nhất cấp, sau đó lại chậm rãi tăng lên.
Ngay từ đầu xin nhiệm vụ Nhị cấp, cũng không phải là không có. Nhưng đều là mấy tên đỉnh phong nhất, cũng cường đại nhất trong bốn đại tông môn kia.
Những người kia, nhiệm vụ Nhị cấp là rất có nắm chắc.
Bất quá, quy tắc không có hạn chế chuyện ngay từ đầu xin nhiệm vụ cấp nào, cho nên, mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng sau khi kiểm nghiệm Minh Bài dự thi của Giang Trần, thấy trong Minh Bài có đủ tư cách xin nhiệm vụ Nhị cấp, liền gật đầu, đưa một lệnh bài nhiệm vụ cho Giang Trần.
- Nhiệm vụ khảo hạch thất Số 3, nhiệm vụ Nhị cấp, đi thôi, sau khi hoàn thành đến nơi đây lĩnh Minh Bài dự thi về.
Giang Trần tiếp lệnh bài nhiệm vụ, hướng Thang Hồng giơ tay:
- Chúc may mắn.
Thang Hồng trừng cặp mắt to, trong miệng lầm bầm:
- Thật sự là mãnh nam, ngay từ đầu liền xin nhiệm vụ Nhị cấp, không hổ là lão Đại của Thang Hồng ta.
Thang Hồng thu lệnh bài nhiệm vụ, đi vào khảo hạch thất của mình.
Giang Trần đi vào khảo hạch thất số 3, giao lệnh bài nhiệm vụ cho giám khảo chỗ đó.
Giám khảo ngược lại rất hào phóng, mỉm cười chúc mừng.
Giang Trần gật gật đầu, tiếp nhận lệnh bài nhiệm vụ, quay người đi.
Giám khảo kia nhìn bóng lưng của Giang Trần, thò tay quất miệng của mình một cái:
- Cái miệng thúi này, cũng đừng đắc tội người ta a. Bất quá thằng này, đích thật là quái tài. Một phút đồng hồ, hoàn thành nhiệm vụ Nhị cấp, đây quả thực là kỳ văn a. Chẳng lẽ hắn đã từng gặp qua đan phương kia? Cho nên mới dễ dàng, không cần tốn nhiều sức?
Cái giải thích này tựa hồ hợp lý nhất.
Giám khảo ở chỗ xin khảo hạch, nhìn thấy Giang Trần trở lại, trên mặt lộ ra dáng tươi cười quả là thế. Trong lòng nghĩ, nhanh như vậy liền đi ra? Xem ra nhiệm vụ đã thất bại rồi. Nói cho cùng vẫn là người trẻ tuổi thiếu kiên nhẫn a, từ thế tục giết đến nơi đây, đắc ý quên hình rồi. Bất quá cũng tốt, có lần giáo huấn này, cho hắn biết nhiệm vụ Nhị cấp không phải dễ xin như vậy.
Cũng không phải giám khảo kia nhìn có chút hả hê, mà là cảm thấy người trẻ tuổi thế tục này, làm không đến nơi đến chốn.
Nếu như ngày hôm qua hắn ở chỗ này, chứng kiến Giang Trần cùng Thang Hồng so đấu, chỉ sợ sẽ không nghĩ như vậy.
- Nhiệm vụ hoàn thành, ta tới giao lệnh bài nhiệm vụ.
Giang Trần làm sao đi chú ý trong lòng giám khảo kia nghĩ gì? Mà đi tới, đưa lệnh bài nhiệm vụ lên?
- Hoàn thành?
Vốn giám khảo kia còn muốn chế nhạo hai câu, hảo hảo gõ người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng này thoáng một phát. Lại nghe Giang Trần nói hoàn thành nhiệm vụ.
- Ân, mời nghiệm thu một chút.
Giang Trần gật gật đầu. Dù sao hắn từ thế tục một đường giết đến Thiên Linh khu, sớm đã quen các loại khinh thị, hoài nghi, nên không thèm để ý nhiều một người như vậy.
Trong đầu giám khảo kia đầy nghi hoặc, tiếp lệnh bài nhiệm vụ tới. Xem chỉ chốc lát, trong nội tâm trực nhảy, cái này thật sự là hoàn thành
Lệnh bài nhiệm vụ, phải có giám khảo khảo hạch thất tự tay khắc văn lên xác nhận, mới tính toán hoàn thành.
Khắc văn này, không có người làm được giả.