Độc Tôn Tam Giới

Chương 662 : Số mệnh quyết đấu 1

Ngày đăng: 07:02 19/04/20


Khí tràng của Long Cư Tuyết này, thật sự là quá mạnh mẽ.



Tiên Thiên thân thể phát ra uy áp, phảng phất ở giữa thiên địa, đều có lạc ấn của nàng.



- Xem ra, quyết chiến nhất định sẽ phi thường thảm thiết.



- Đúng, số mệnh chi địch, gặp nhau trên lôi đài chung kết, nhất định không chết không ngớt a.



- Long Cư Tuyết quá đáng sợ, đao kỹ của Giang Trần, có thể phá vỡ Thanh Loan khí sao?



- Khó, Thanh Loan khí cường đại, Băng Phong Thiên Lý, ngay cả linh hồn cũng có thể đóng băng, tuy Giang Trần kia thiên tài, nhưng cũng chết chắc rồi.



Hiển nhiên, chứng kiến khí thế kia của Long Cư Tuyết, đám võ giả phía dưới, đều không kìm lòng được bị nàng chinh phục, cảm thấy thiên phú của nàng quá mạnh mẽ, căn bản không thể chiến thắng.



Ngay cả Băng Lam Tôn Giả cũng nhịn không được thở dài:



- Tử Dương Tông thật sự là vận khí tốt, hạt giống như vậy, nếu rơi vào Lưu Vân Tông ta, hẳn là tốt?



Cửu Sư lão tổ gần đây khinh thường Tử Dương Tông, nhưng giờ phút này cũng tìm không ra ngôn ngữ phản bác.



Thiên Diệp lão tổ có chút ít sầu lo liếc nhìn Giang Trần. Nghĩ tới ân ân oán oán của Giang Trần cùng Long Cư Tuyết, không khỏi có chút lo lắng.



- Lão Đại, xú nữ nhân này, đang hướng ngươi thị uy sao?



Thang Hồng rất khó chịu, hắn và Lưu Văn Thải ở bài vị chiến, trước sau đều thua bởi nữ nhân kia. Nhất là Thang Hồng hắn, thiếu chút nữa bị Long Cư Tuyết giết. Nhắc tới Long Cư Tuyết, Thang Hồng tự nhiên là cực kỳ khó chịu.



Ánh mắt của Lưu Văn Thải cũng âm trầm, liếc nhìn Long Cư Tuyết, cũng cảm thấy nữ nhân này quá ngang ngược càn rỡ, không ai bì nổi.



Ngược lại là Giang Trần, ánh mắt lạnh nhạt, cười thong dong như trước:



- Thị uy? Trong mắt của ta, đây là lần điên cuồng cuối cùng của nàng.



Giang Trần mặt ngoài bình tĩnh, kỳ thật trong nội tâm đã có sát cơ vô hạn.



Vòng bán kết chấm dứt, trước trận chung kết, đồng dạng có hai ngày điều chỉnh.
Đột phá Thiên Linh cảnh, làm cho thực lực của Giang Trần tăng mạnh, sức chiến đấu cũng tăng vọt.



Lúc ở Tiên cảnh lục trọng, Giang Trần có bảy thành nắm chắc giết Long Cư Tuyết.



Mà bây giờ, đều là Tiên cảnh thất trọng, Giang Trần có mười phần nắm chắc. Hắn bây giờ suy nghĩ là, đột nhiên thi triển sát chiêu như thế nào, để cho Truy Dương lão quái không thể nhúng tay.



Hai ngày thời gian, đối với người chờ đợi cuộc chiến đỉnh phong kia mà nói, đích thật là dày vò.



Tuy ngoại giới đều coi trọng Long Cư Tuyết, nhưng mà chiến đấu chưa bắt đầu, luôn sẽ có một tia lo lắng, ai dám khẳng định Giang Trần không có át chủ bài?



Thẳng đến trước mắt, Giang Trần cho người cảm giác, như cũ là thâm bất khả trắc.



Bên Bảo Thụ Tông, ngoại trừ đệ tử Thiết gia ra, cơ hồ đều đứng bên Giang Trần. Trong nội tâm bọn hắn có một loại chờ đợi, chờ đợi Giang Trần lực áp Long Cư Tuyết, đạt được quán quân.



Bảo Thụ Tông cần một thiên tài như vậy.



Bởi vì, Tử Dương Tông cường thế, ở trong liên minh 16 nước, đã quá lâu không có cải biến rồi.



Nhất là Bảo Thụ Tông, ở phương diện võ đạo, trước kia Liên Thương Hải mạnh nhất, cũng không có tiến vào trước bốn.



Mà bên Tử Dương Tông, Truy Dương lão tổ tự mình nói.



- Giang Trần này, không thể khinh địch. Tuyết Nhi, thiên phú của kẻ này, lão tổ ta cũng nhìn không thấu. Nhất định là số mệnh chi địch của ngươi. Cửa ải này, nếu ngươi có thể qua, tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng, nếu qua không được, hết thảy thiên phú, đều là phù vân.



Ngữ khí của Truy Dương lão quái, nghiêm túc trước nay chưa có.



Long Cư Tuyết nghiêm nghị gật đầu:



- Lão tổ yên tâm, ta sẽ không khinh địch.



Truy Dương lão quái gật đầu, lại không nói gì nữa. Hắn biết rõ, bây giờ nói một ngàn, nói một vạn, cái kia đều là hư vô.



Lôi đài quyết chiến, cường giả sẽ thắng.