Độc Tôn Tam Giới

Chương 681 : Đan Phi lưu thư 2

Ngày đăng: 07:02 19/04/20


Mặc dù tình hữu nghị của bọn hắn sẽ không phai nhạt, nhưng quỹ tích sinh hoạt, lẫn nhau cùng xuất hiện, liền ít đi rất nhiều.



Tiệc tan, Diệp Dung tự mình tiễn Giang Trần ra ngoài, ngữ khí chân thành:



- Trần thiếu, chuyến đi này, ngươi tiền đồ bất khả hạn lượng, hi mong nếu như ngày nào đó rảnh rỗi, có thể ngẫu nhiên đến Thiên Quế Vương Quốc dạo một vòng. Đại môn của Vương đô, tùy thời rộng mở cho ngươi.



Giang Trần nhìn Diệp Dung, lại nhìn bọn người Điền Thiệu cùng Đường Long một chút.



Thấy bọn họ đều tràn ngập vẻ chân thành tha thiết.



- Chúng ta đều là bạn cùng chung hoạn nạn, nếu có sự tình gì, đi Bảo Thụ Tông tìm ta.



Giang Trần vốn muốn nói liên minh 16 nước tình cảnh bất lợi.



Nhưng lúc này, nói cho bọn họ, chỉ có thể gia tăng sầu lo phí công, nên nhịn không nói gì.



Dù sao, nếu đại cục xuất hiện biến hóa, dựa vào lực lượng của Vương Quốc thế tục, căn bản là không thay đổi được gì.



Từ biệt những cố nhân này, Giang Trần đi đến Thái Phó biệt viện của Diệp lão gia tử, hai năm trôi qua, Giang Trần cũng muốn nhìn lão gia tử trùng kích Nguyên cảnh có thành công hay không.



Nhưng mà, đến Thái Phó biệt viện, hộ viện canh cổng lại nói.



- Giang Trần công tử sao? Thái Phó bế quan, còn chưa xuất quan.



Người hầu cận kia hiển nhiên cũng nghe qua danh tự Giang Trần, ngữ khí thập phần cung kính.



- A? Còn chưa xuất quan?



Giang Trần mỉm cười.



- Như thế xem ra, lần này lão gia tử bế quan, có đại thu hoạch a.



Lại nhìn trong cửa, nhưng không gặp được thân ảnh của Đan Phi. Hắn có chút kì quái, Đan Phi cùng lão gia tử sống nương tựa lẫn nhau, vậy mà lúc này không có mặt?



- Đan Phi tiểu thư cũng không có ở nhà sao?
Nhưng mà sự tình của Dược Sư Điện, Giang Trần lại còn có chút lo lắng. Quản gia Giang Chính của hắn, là được hắn an bài ở Dược Sư Điện, trở thành cung phụng thanh nhàn, cầm một thành trích phần trăm.



Có lẽ người khác sẽ bởi vì sự tình tiền tài, mà nổi lên tâm tham ô. Nhưng Giang Chính này, lại trung thành và tận tâm, tuyệt đối không đến mức ngầm chiếm tài vật của Giang Trần.



Nghĩ tới đây, Giang Trần cơ bản có thể xác định, Dược Sư Điện đã xảy ra chuyện.



- Bảo Câu Ngọc tới gặp ta.



Nghe nói Giang Trần gọi, mấy thân vệ khác đều nhao nhao đuổi tới.



- Thiếu chủ.



Câu Ngọc tiến lên phía trước nói.



- Sự tình Dược Sư Điện, Tiết Đồng nói qua cho ngươi chưa?



Câu Ngọc nhẹ gật đầu, hiển nhiên đã sớm biết rõ việc này.



- Ngươi thấy thế nào?



Câu Ngọc nghĩ chốc lát, mới mở miệng nói:



- Dược Sư Điện có lá gan lớn như trời, cũng không dám khấu trừ tài vật của ngươi. Đích thị là xảy ra chuyện gì rồi.



Cách nghĩ của Câu Ngọc, cùng Giang Trần không mưu mà hợp.



- Nếu như thế, sáng sớm ngày mai, chúng ta về Đông Phương Vương Quốc một chuyến.



Việc này, Giang Trần càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, trong mơ hồ, luôn luôn một loại dự cảm bất hảo.



Tu vi đến hắn một bước này, nhất là Tâm lực tu luyện tới hắn một bước này, nhiều khi, trực giác đều là phi thường cường đại, cũng phi thường chuẩn xác.



Mọi người thấy Giang Trần ngưng trọng như vậy, trong nội tâm đều trầm xuống, chẳng lẽ Dược Sư Điện thực xảy ra chuyện?