Độc Tôn Tam Giới

Chương 704 : Thiên Tông sứ giả 2

Ngày đăng: 07:02 19/04/20


– Sứ giả đại nhân, nếu Long Cư Tuyết thuận lợi phát triển, không có yêu nghiệt thế tục kia xuất hiện, đây hết thảy, có lẽ trong vòng mười năm có thể hoàn thành. Nhưng mà hiện tại...



– Có nan đề gì sao?



– Có không ít nan đề, nan đề lớn nhất là Bảo Thụ Tông. Hiện tại Bảo Thụ Tông như mặt trời ban trưa, được yêu nghiệt thế tục kia gia nhập, ngoài ra còn nhiều thêm một Nguyên Cảnh Tôn Giả, còn có một con Thánh phẩm Linh thú. Luận thực lực, Bảo Thụ Tông này, đã không kém Tử Dương Tông ta... Không đúng, không kém Tử Quang phân đà ta rồi.



– Bảo Thụ Tông?



Người áo lam cười lạnh một tiếng.



– Có phải tông môn tài nguyên dồi dào nhất trước kia ngươi nói hay không?



– Đúng vậy.



Truy Dương lão quái vội nói.



– Mười năm, Thiên Tông không có thời gian chờ lâu như vậy. Lúc này đây, phải một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, nhất thống liên minh 16 nước. Thượng cấp phái ta đến, là muốn ta ở lúc cần thiết, ra tay giúp ngươi một tay, để tránh đêm dài lắm mộng. Tuy liên minh 16 nước là nơi heo lánh, nhưng mà, hiện tại đã có rất nhiều ánh mắt tụ tập tới. Nếu Thiên Tông ta không giải quyết dứt khoát, lại để cho thế lực khác cắm vào, vậy thì không hay rồi.



Truy Dương lão quái nghe vậy cuồng hỉ, biết rõ sứ giả đại nhân này là muốn đích thân xuất thủ.



Thực lực người áo lam này, chưa hẳn mạnh hơn hắn bao nhiêu. Nhưng bất đắc dĩ người ta xuất thân tốt, địa vị cao. Cho nên Truy Dương lão quái ở trước mặt hắn, tư thái phóng rất thấp. Bởi vì người ta nắm giữ tiền đồ của hắn, khống chế lấy vận mệnh của hắn. Nếu như Truy Dương lão quái hắn nói sai một câu, khiến sứ giả đại nhân nổi giận, người ta đi về nói một câu, sau đó có thể hủy hắn, thậm chí hủy toàn bộ Tử Dương Tông.



– Sứ giả đại nhân, có ngươi ra tay, thống nhất bốn đại tông môn, tuyệt đối dễ như trở bàn tay. Vừa vặn, lần này Bảo Thụ Tông tổ chức một nghi thức nhập môn, mời bốn đại tông môn cùng một chỗ tham gia. Đến lúc đó, bốn đại tông môn tụ tập, sứ giả đại nhân tự mình giá lâm, cường thế xuất kích, tất có thể một trận chiến thành công. Để cho ba đại tông môn kia dễ bảo, sẵn sàng góp sức đến Tử Quang phân đà.



Truy Dương lão quái cuồng đập mã thí tâng bốc.




Trở lại Bảo Thụ Tông, Giang Trần liền dàn xếp tốt tùy tùng.



Bây giờ Giang Trần hắn là nhân vật trọng yếu nhất trong một đời trẻ tuổi của Bảo Thụ Tông, tùy tùng của hắn tự nhiên cũng nước lên thì thuyền lên, hưởng thụ đãi ngộ như đệ tử Bảo Thụ Tông.



Ưu thế gia nhập Bảo Thụ Tông, ở phương diện này liền thể hiện ra rồi.



Đối với nghi thức nhập môn gì đó, kỳ thật Giang Trần không quá hứng thú. Chỉ có điều từ trên xuống dưới Bảo Thụ Tông đều cảm thấy hứng thú, hắn tự nhiên không thể làm chuyện mất hứng.



Hắn có thể hiểu được, Bảo Thụ Tông bị Tử Dương Tông áp chế nhiều năm, đây là một cơ hội hãnh diện, Bảo Thụ Tông mượn cơ hội này trắng trợn tuyên dương thoáng một phát, cũng là nhân chi thường tình.



Đương nhiên, Bảo Thụ Tông đối với Giang Trần là rất xem trọng, ở khu vực Linh khí nồng đậm nhất, mở cho hắn một động phủ riêng.



Loại đãi ngộ này, chỉ có trưởng lão tông môn mới có thể hưởng thụ. Ở trong một đời trẻ tuổi, mặc dù là Liên Thương Hải cùng Tạ Vũ Phàm, tạm thời cũng không có tư cách này.



Nhưng mà, toàn bộ Bảo Thụ Tông, không người dám biểu đạt bất mãn đối với chuyện này.



Tuyển bạt thi đấu lực trảm Tiên Thiên thân thể Long Cư Tuyết, Thương Dương Vương Quốc diệt Vu thị nhất tộc, tàn sát Tam đại trưởng lão của Tử Dương Tông.



Những chiến tích chói lọi kia, bất luận hạng nào, đều là tồn tại mà đệ tử trẻ tuổi cũng phải nhìn lên.



Đừng nói trẻ tuổi, coi như là trưởng lão của Bảo Thụ Tông, lại có mấy người có thể làm được?



Tuy Giang Trần hưởng thụ đãi ngộ cao, nhưng không có tự ngạo. Trở về vài ngày, rất nhiều trưởng lão tông môn thiết yến khoản đãi, Giang Trần đều vui vẻ dự tiệc, không có ngạo mạn cự tuyệt.