Độc Tôn Tam Giới
Chương 748 : Cuộc chiến Địa Thánh, Địa Dũng Kim Liên 2
Ngày đăng: 07:03 19/04/20
Đừng nói top 30, coi như là Top 10, Top 5, cũng không phải thứ tự Giang Trần muốn.
Giang Trần muốn, vĩnh viễn là vị trí cao nhất. Ở Thần Uyên Đại Lục, nếu không leo lên đỉnh phong nhất, vậy đối với Giang Trần hắn mà nói, là đại biểu cho không có thành công.
Thiên Đế chi tử, trăm vạn năm kiếp trước, ưu thế như vậy, nếu như ở một vị diện cũng không thể đi đến đỉnh phong, với hắn mà nói, là thất bại rõ đầu rõ đuôi.
Đang khi nói chuyện, thế cục trong tràng đột nhiên thay đổi.
Ầm ầm một tiếng vang thật lớn.
Huyền Châm và Hoa Thiên Lý đã oanh hơn mười chưởng, thân ảnh chợt phân chợt hợp, Huyền Châm lùi lại hơn mười bước, thân ảnh của Hoa Thiên Lý lắc lư, cũng lui vài chục bước.
Huyền Châm che ngực, sắc mặt trắng bệch, khổ thán một tiếng:
- Cung chủ, thuộc hạ vô năng.
Tuy Hoa Thiên Lý thắng trận chiến này, nhưng rất cố hết sức.
- Phong đại nhân, thuộc hạ may mắn không làm nhục mệnh.
Hoa Thiên Lý hướng Phong Bắc Đẩu chắp tay, lui về đằng sau, bỗng nhiên, Hoa Thiên Lý và Huyền Châm đồng thời há miệng, phun ra một búng máu tươi.
Hai người chiến đến cuối cùng, tuy Hoa Thiên Lý thắng thảm, nhưng phải bỏ ra một cái giá lớn.
Phong Bắc Đẩu khẽ gật đầu, nhưng trong nội tâm lại xấu hổ không thôi.
Ở một khắc này, hắn thậm chí hi vọng Hoa Thiên Lý thua. Bởi vậy, hắn sẽ không cần xuất chiến.
Mặc dù trở lại Cửu Dương Thiên Tông, cũng có thể đẩy trách nhiệm cho Hoa Thiên Lý và Truy Dương lão quái.
Thế nhưng mà, Hoa Thiên Lý thắng, chẳng khác nào Phong Bắc Đẩu hắn phải xuất chiến rồi.
Mà Phong Bắc Đẩu ở trên khí thế, sớm đã bị Đan Trì chiếm cứ thượng phong. Hoa Thiên Lý và Huyền Châm chiến, thời gian rất lâu, Phong Bắc Đẩu cũng một mực điều chỉnh tâm tính.
Lúc này, nếu như ai không có mắt đi xem cuộc chiến, tuyệt đối sẽ đắc tội cả song phương.
Những cự đầu Vạn Tượng Cương Vực kia, cả đám đều giảo hoạt như quỷ, tự nhiên biết rõ, cho nên ngăn thủ hạ đệ tử muốn bay lên xem cuộc chiến.
- Ha ha, Thang Hồng, ngộ tính của ngươi cũng cao, nhưng cuối cùng còn không bằng Giang Trần. Đan Trì cung chủ và Phong sứ giả kia, là không muốn ngoại giới quấy nhiễu, trận chiến này, ai đi xem cuộc chiến, người đó sẽ đắc tội cả hai cường giả.
Thiên Diệp lão tổ đi tới, ân cần khuyên bảo.
Thang Hồng có chút suy nghĩ, liền cười toe toét, nhìn qua Thương Khung vô tận, thở dài:
- Lúc nào, Thang Hồng ta mới có thể cường đại như bọn hắn?
Giang Trần cười cười:
- Hết thảy đều có khả năng.
Bên Vạn Tượng Cương Vực kia, rất nhiều người đều đang nghị luận trận chiến nhìn không tới này.
Trên cơ bản, mọi người vẫn coi trọng Đan Trì.
Cường giả giao chiến, không có bao nhiêu mê hoặc. Khí thế ai mạnh hơn, thường thường sẽ nắm giữ quyền chủ động. Một khi nắm giữ quyền chủ động, thắng bại liền dễ dàng dự đoán rồi.
Tuy Phong Bắc Đẩu đến từ Thiên Tông, nhưng dù sao Thiên Tông cũng là đại tông môn, tuy địa vị của Phong Bắc Đẩu ở Thiên Tông rất cao, nhưng không phải tồn tại cao cấp nhất.
Cấp bậc như hắn, Thiên Tông có không ít. Cho nên, dù Phong Bắc Đẩu nhận được Thiên Tông truyền thừa, nhưng chiếm cứ tài nguyên, cũng sẽ không nhiều đến tình trạng khoa trương.
Đan Trì thì không giống, hắn là cung chủ Đan Càn Cung, là người nắm giữ quyền nói chuyện lớn nhất Đan Càn Cung.
Cho nên, hết thảy tài nguyên của Đan Càn Cung, phân phối làm sao, trên cơ bản do hắn định đoạt.
Có thể nói, tài nguyên tối ưu chất của Đan Càn Cung, đều ưu tiên phân phối cho Đan Trì.