Độc Tôn Tam Giới
Chương 87 : Trọng vũ phi đao 2
Ngày đăng: 06:52 19/04/20
- Đồ vật không tệ, ta nhận.
Giang Trần cười cười, tâm tình thật tốt.
Câu Ngọc công chúa thở phào nhẹ nhỏm, nàng sợ Giang Trần sẽ đánh rắm một chầu, để cho nàng cảm giác bị thất bại. Thấy Giang Trần vui sướng nhận lấy, Câu Ngọc công chúa so với mình đạt được bảo bối còn vui vẻ hơn.
- Giang Trần, Chung Cực khảo hạch của Tiềm Long hội thử còn không đến nửa tháng thời gian, liền sẽ khai hỏa rồi. Cái này là Chung Cực đọ sức, ngươi chuẩn bị như thế nào?
Câu Ngọc công chúa nhịn không được hỏi.
- Ha ha, ngươi đối với ta đánh giá như thế nào?
Giang Trần cười hỏi.
- Muốn ta nói thật ra sao?
- Ngươi có thói quen nói dối?
Giang Trần mở trừng hai mắt.
- Được rồi, Giang Trần, bất kể là ta, hay là tiểu nha đầu Chỉ Nhược kia, đều hi vọng ngươi ở Tiềm Long thi hội đại triển thân thủ!
- Đại triển thân thủ? Quá hàm hồ rồi, cụ thể một chút đi.
Câu Ngọc công chúa dừng một chút, trong mắt phượng hiện lên một tia tinh mang:
- Nếu như ngươi có thể đánh bại tất cả đối thủ, ở Tiềm Long thi hội đoạt giải nhất, chúng ta sẽ vì ngươi cao hứng.
- Chỉ là cao hứng sao? Có ban thưởng không?
Giang Trần cười ha ha.
- Có!
Câu Ngọc công chúa cũng dứt khoát.
- Nếu như ngươi có thể đánh bại tất cả đối thủ, ngươi muốn ban thưởng gì đều được!
Kiều Bạch Thạch thốt ra, thiếu chút nữa hô lên "Sư tôn", nếu không phải phản ứng nhanh, chỉ sợ sẽ kêu đi ra rồi.
- Tiểu Hầu gia, khách quý a, mời vào trong, mời vào trong.
Kiều Bạch Thạch chứng kiến Giang Trần đến, tất nhiên là mừng rỡ.
Hắn trong khoảng thời gian này bề bộn nhiều việc, một mực không có đến nhà bái kiến sư tôn. Trong nội tâm cũng lo lắng, vạn nhất sư tôn tức giận thì làm sao bây giờ?
Hiện tại, không phải Giang Trần lo lắng Kiều Bạch Thạch không nghe lời, mà là Kiều Bạch Thạch lo lắng Giang Trần chướng mắt hắn, vắng vẻ hắn.
Đối với Kiều Bạch Thạch mà nói, tuy hiện tại sinh ý của Dược Sư Điện trọng yếu, thế nhưng mà so sánh với sư tôn Giang Trần, cái kia chính là việc rất nhỏ rồi.
Nếu như nói trước kia Kiều Bạch Thạch đối với thân phận người thừa kế Dược Sư Điện xem rất nặng, như vậy hôm nay sau khi bái Giang Trần làm sư, ánh mắt cùng cách nghĩ của hắn, cũng đi theo cải biến không ít.
Trước kia rất để ý vị trí người nối nghiệp Dược Sư Điện, bây giờ nhìn lại, tựa hồ có chút không có ý nghĩa. Dù không làm người nối nghiệp Dược Sư Điện, tựa hồ cũng không có gì.
Nếu như có thể đi theo sư tôn, cầu học vấn đạo, học được đại bổn sự, tương lai sân khấu so với Dược Sư Điện càng rộng gấp mười gấp trăm lần, sao lại buồn không có đất dụng võ?
Khỏi cần phải nói, sư tôn tùy ý ra ba đan phương, liền đủ để phá vỡ thị trường đan dược 16 nước quanh thân.
Mấy ngày nay, khách nhân tới Dược Sư Điện đặt hàng, có thể nói là liên tục không ngừng.
Dược Sư Điện thu được đơn đặt hàng, cũng đã xếp đến cung cấp hàng năm thứ hai rồi. Dù như vậy, những người đặt hàng kia vẫn làm không biết mệt, không để ý chờ lâu chút nào.
Dược Sư Điện không muốn thu tiền đặt cọc, người ta chết sống cũng phải trước giao.
Mua bán như vậy, để cho từng tiểu nhị của Dược Sư Điện, đều cảm thấy vui vẻ thoải mái. Ở nơi này buôn bán, quả thực là mỏ vàng, cố định lấy tiền!
Mà Kiều Bạch Thạch tự tay sáng lập tràng diện này, những ngày nay kiến thức, cũng làm cho nội tâm hắn suy tư rất nhiều, để cho hắn ý thức được, tầm mắt của mình trước kia, vẫn là quá thấp.
Hắn cũng ý thức được, sư tôn Giang Trần, mang đến cho hắn, mới thật sự là cải biến vận mệnh.
- Bạch Thạch, bên Đan Vương Uyển kia có động tĩnh gì không?
Giang Trần đối với Đan Vương Uyển cũng không phớt lờ. Tuy Đan Vương Uyển suy bại là tất nhiên, nhưng mà sự tình đánh rắn không chết, ngược lại bị rắn cắn, Giang Trần là tuyệt đối không cho phép phát sinh.