Độc Tôn Tam Giới

Chương 873 : Tụ tập Huyễn Ba Sơn

Ngày đăng: 07:05 19/04/20


Lăng Bích Nhi nghe vậy, mặt xoát một phát đỏ lên. Bất quá lần này, nàng lại không có quát Lăng Huệ Nhi, mà là khuôn mặt đỏ bừng, giả bộ như không nghe thấy, đi đến trước giường phụ thân.



Nhưng mà lực chú ý, lại nhìn phản ứng của Giang Trần.



Giờ khắc này, vậy mà Lăng Bích Nhi sinh ra một ý niệm kỳ quái trong đầu, nàng muốn biết, đến cùng Giang sư đệ này, là đối đãi các nàng như thế nào?



- Huệ Nhi sư muội, tỷ muội các ngươi đều là giai nhân, mỗi người mỗi vẻ. Tông môn cao thấp, ai không yêu mến tỷ muội bọn ngươi? Chỉ là, nếu như ta vì vậy mà lợi dụng lúc người gặp khó khăn, thì không bằng súc sinh rồi.



Lời nói này, Lăng Huệ Nhi cái hiểu cái không, nhưng Lăng Bích Nhi nghe vậy, tâm tình ngược lại hơi có chút sa sút. Nàng nghe được ra, Giang Trần đối với tỷ muội các nàng, cùng những thiên tài tông môn kia bất đồng.



Hắn giúp các nàng, tuyệt đối không phải hướng về tỷ muội các nàng đến, mà là thật tâm hỗ trợ.



Trong lúc nhất thời, nội tâm Lăng Bích Nhi, lại hơi có chút khổ sở. Chỉ cảm thấy mặc dù toàn bộ tài tuấn tông môn đều muốn nâng tỷ muội các nàng như Thiên Tiên, cũng không bằng Giang Trần đối đãi các nàng bằng ánh mắt khác.



Chỉ tiếc, từ trong lời nói của Giang Trần, Lăng Bích Nhi không có cảm giác được điểm này.



Tuy hơi có chút thương cảm, nhưng trong nội tâm Lăng Bích Nhi lại quyết định:



- Tuy Lăng Bích Nhi ta là con gái yếu ớt, nhưng lại là người giữ chữ tín. Nếu như Giang sư đệ thật có thể cứu tỉnh cha. Dù làm nha hoàn cho Giang sư đệ, ta cũng không hối hận.



Lăng Bích Nhi bề ngoài lạnh lùng như băng, cũng là có nguyên nhân. Tỷ muội hai người, sinh tồn ở trong loại hoàn cảnh này, loại khí chất kia, có thể trợ giúp bảo hộ các nàng.



Nói trắng ra là, một mặt là bởi vì bệnh tình của cha, làm cho khí chất của Lăng Bích Nhi nhiều thêm vài phần lạnh lùng cùng buồn bực không vui.



Một phương diện khác, khí chất lãnh nhược băng sơn, cũng có thể ngăn cản một ít dê xồm ở bên ngoài, kỳ thật cũng là một loại bảo hộ mình.



Nhưng, Băng Sơn lại cứng rắn, một khi gặp được lực lượng làm cho nàng hòa tan, đồng dạng sẽ hòa tan, thậm chí sụp đổ mãnh liệt.




Cuối cùng ai cũng không đánh phục được ai, chỉ có thể ngồi xuống ước định, mới có điển cố Huyễn Ba Sơn đan đấu này.



Vài ngày sau, đội ngũ thuận lợi đến nơi.



Huyễn Ba Sơn, không chỉ là một ngọn núi, cụ thể mà nói, là một sơn mạch liên miên không ngớt, diện tích lãnh thổ bao la, bao trùm mấy vạn dặm.



Xa xa nhìn lại, ngoài Huyễn Ba Sơn kia, bao phủ một tầng sương mù màu lam nhạt, tựa như gợn sóng phập phồng, như huyễn như thực, cho người một loại cảm giác mơ màng vô hạn.



Cũng bởi vậy mà có tên Huyễn Ba Sơn.



Ngoài Huyễn Ba Sơn, năm đó lúc Vạn Tượng đế quốc xây dựng rầm rộ, tên là Huyễn Ba Đại Điện, như một Sơn Trang cực lớn ở bên ngoài Huyễn Ba Sơn.



Huyễn Ba Đại Điện này, năm đó hoàng thất Vạn Tượng đế quốc, triệu tập toàn bộ thế lực của Vạn Tượng Cương Vực hội tụ, cũng đủ dung nạp được.



Hôm nay, sáu Tứ phẩm tông môn, hai mươi Ngũ phẩm tông môn, tổng cộng cũng không quá đáng là vài trăm người, vào Huyễn Ba Đại Điện này, ngược lại lộ ra cảm giác có chút trống trải.



Nhìn Huyễn Ba Đại Điện trầm trọng đại khí, Giang Trần liền có thể tưởng tượng ra đế quốc năm đó hưng thịnh cùng cường đại.



Trình độ kiến trúc của Huyễn Ba Đại Điện này, mặc dù là kiến trúc đỉnh cấp của Đan Càn Cung, so sánh với nó, vẫn có chênh lệch rất nhiều.



- Ha ha ha, Đan Trì lão đệ, mấy năm không thấy, phong thái càng hơn năm đó a.



Đột nhiên, một tiếng cười cởi mở truyền đến.



Người tới, là một người mặc trường bào màu đen, cất bước đi tới, tựa như đại hải mênh mông nhấc lên sóng lớn, đập vào mặt đánh úp lại.