Độc Tôn Tam Giới

Chương 913 : Hai cự đầu đoạt Giang Trần 1

Ngày đăng: 07:06 19/04/20


Giang Trần hiểu ra, hắn cũng đại khái hiểu được sức nặng của Đan Vương và Đan Đế ở trong Thần Uyên đại lục.



Ngay cả đệ nhất nhân đan đạo trong Vạn Tượng Cương Vực như Vân Niết trưởng lão cũng không phải là Đan VƯơng. Có thể thấy được danh hiệu Đan Vương này không phải thứ dễ dàng đạt được như vậy.



Nhưng mà Giang Trần cũng vững tin, Đan Kiền Cung trừ hắn ra còn có một người nhất định có thể nhận được danh hiệu Đan Vương. Đó chính là Mộc Cao Kỳ.



Lại trò chuyện một hồi, Đan Trì cung chủ mới cười nói:



- Giang Trần, cấm chế Huyễn Ba sơn kia còn vài ngày mới có thể mở ra. Mấy ngày này ngươi nên lợi dụng một chút. Tất cả các tông môn sẽ diễn ra một hội giao dịch loại nhỏ. Ngươi có thể đi tới đó xem một chút, nói không chừng lại thu được bảo thì sao.



Sau khi rời khỏi, Giang Trần cũng không vội vã quay về chỗ ở mình, mà là đi thẳng tới chủ sảnh Huyễn Ba đại điện.



Đã có hội giao dịch, tự nhiên sẽ sẽ không bỏ qua.



Thứ như tài nguyên chính là bù đắp lẫn nhau. Nếu như nói thứ hiện tại Giang Trần thiếu nhất là cái gì thì chính là tài nguyên.



Tài nguyên không đơn thuần là linh đan diệu dược, còn là các loại thiên tài địa bảo. Trong thế giới võ đạo này, tài nguyên chính là tất cả các loại tài nguyên.



Trừ Thẩm Thanh Hồng, Mộc Cao Kỳ với Lăng Bích Nhi đều ở trong chủ sảnh này.



Thẩm Thanh Hồng giàu có, hiển nhiên đối với hội giao dịch loại này tự nhiên không có nhiều lắm hứng thú. Hơn nữa lúc trước hắn bị Uông Hàn kích thích, hắn thấy hổ thẹn vô cùng, cảm nhận sâu sắc rằng mình nên sớm đột phá Thánh Cảnh một chút.



Nếu không đối mặt với đám người Uông Hàn và Chúc Phi Dương, thủ tịch đệ tử Đan Kiền Cung như hắn cuối cùng vẫn khó có thể ngẩng đầu lên được.



- Trần ca, huynh cũng tới sao?



Mộc Cao Kỳ bày ra một cái quán, hiển nhiên hắn đối với hội giao dịch này vô cùng cảm thấy hứng thú.



Lăng Bích Nhi không có bày ra quầy bán hán mà là quan sát bốn phía, hiển nhiên nàng đang tìm kiếm thứ gì đó.



Lúc trước Giang Trần đưa cho nàng một phần danh sách, đều là linh dược giải quyết Mê Thần chướng của nàng. Nàng muốn nhìn mọt chút có thể tìm đươc những linh dược cần thiết ở trong hội giao dịch nhỏ này.




Khổ Trúc nhìn thấy Giang Trần dễ nói chuyện như vậy, trong lòng cũng vui vẻ không thôi. Hắn còn lo lắng vạn nhất Giang Trần không muốn đi thì nên làm cái gì bây giờ.



- Khổ Trúc đạo hữu, đi thông.



Khổ Trúc dường như vĩnh viễn đều có bộ mặt giống như ăn mướp đắng nhưu vậy, hắn ta gật đầu, đi trước dẫn đầu.



Còn chưa đi được bao xa, bên phải lại xuất hiện một người, đó là đệ tử của Đại Thánh đường:



- Giang Trần huynh đệ, Hạng Tần của Thánh Tượng nhất tộc bái kiến. Huynh đệ có rảnh hay không? Tộc trưởng gia tộc ta muốn mời Giang huynh đệ tới trò chuyện một chút.



Vẻ mặt Khổ Trúc cảnh giác, hai tay cản lại, giống như gà trống trước khi lao vào chiến đấu vậy, hắn nói:



- Hạng Tần sư huynh, Giang Trần sư huynh được ta mời trước.



Hạng Tần thấy thế khẽ cau mày lại, nói:



- Ngươi là ai?



Thanh âm cứng rắn của Khổ Trúc vang lên:



- Ta là Khổ Trúc của Bắc Minh tông. Hạng Tần sư huynh, phiền ngươi nhường đường một chút, Tông chủ còn đang chờ ta đi phục mệnh a.



Khổ Trúc này hiển nhiên là người cứng đầu, không hiểu được sự quanh co lòng vòng.



Hạng Tần có lẽ cũng nhìn ra tính tính của Khổ Trúc này, rốt cuộc hắn vẫn là thiên tài số một số hai của Đại Thánh đường, tự nhiên sẽ không chấp nhặt với Khổ Trúc.



Hắn cũng không để ý tới Khổ Trúc, chỉ chắp tay về phía Giang Trần nói:



- Giang huynh đệ, tộc trưởng ta thành tâm thành ý mời ngươi đi qua. Kính xin huynh đệ nể mặt.