Độc Tôn Tam Giới
Chương 925 : Ai là con mồi? 1
Ngày đăng: 07:06 19/04/20
- Ngươi... Ngươi không phải là đệ tử Tam Tinh tông.
Giang Trần lắp bắp nói.
- Ngươi coi như cũng thông minh, Tam Tinh tông thì tính cái rắm gì? Một đám phế vật. Thiên Tông bố cục nhiều năm như vậy, không ngờ tới bây giờ quân cờ này lại không tạo ra được một chút sóng gió gì.
- Thiên Tông? Ngươi là người của Cửu Dương Thiên Tông?
Giang Trần như bừng tỉnh.
Đinh Đồng nở nụ cười khinh miệt, hiển nhiên một người sắp chết nói ra thân phận của hắn, tự nhiên hắn không cần phải để ý.
- Giao ra đan phương Vạn Thọ đan, ta sẽ cho ngươi được toàn thây.
Sắc mặt Giang Trần sầu não:
- Hóa ra, ngươi là người của Cửu Dương Thiên Tông. Nói như vậy Tam Tinh tông đã sắp đầu nhập vào Cửu Dương Thiên Tông?
Nhớ tới trước lúc kết minh, Chúc tông chủ của Tam Tinh tông đề nghị Đan Kiền Cung đấu với sứ giả Cửu Dương Thiên Tông. Nếu như Giang Trần vẫn không rõ Tam Tinh tông là nội ứng của Cửu Dương Thiên Tông vậy thì hắn là người ngu rồi.
Ngươi đã hiểu ra, cũng biết là Cửu Dương Thiên Tông, cho nên tội không thể tha.
- Bởi vì ta giết Truy Dương lão quái?
- Truy Dương là cái rắm gì? Ngươi giết Long Cư Tuyết, đó là Tiên Thiên Thanh Loan chi thể, đó là lô đỉnh đặt trước của Tam sư huynh Ung Hành Vân, thập đại trân truyền của Cửu Dương Thiên Tông. Tam sư huynh tu luyện Long Phượng lưỡng nghi kiếm, còn kém một bước này. Ngươi giết Long Cư tuyết, chẳng khác nào là chặt đứt con đường võ đạo của Tam sư huynh. Ngươi nói xem, trên trời dưới đất ai có thể cứu ngươi? Ai dám cứu ngươi?
Đinh Đồng dùng ánh mắt giống như nhìn người chết nhì nqua Giang Trần. Mặt nở nụ cười lạnh lẽo.
- Nói như vậy ngươi hứa hẹn tiền đồ gấp mười lần khi còn ở Đan Kiền Cung cũng chỉ là nói hàm hồ?
Giang Trần nói xong, hắn lật bàn tay lên, trong lòng bàn tay có mấy khối long tinh trong tay, hắn ném về phía bên trái, miệng nở nụ cười quỷ dị.
Đồng tử Đinh Đồng co rút lại, trong mắt bắn ra sự cuồng nhiệt vô tận.
Hiển nhiên hắn cũng nhận ra đây không ngờ lại là long tinh, tràn ngập khí tức chân long tinh khiết, cho dù là Đinh Đồng hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
- Ngươi... Ngươi thực sự có máu của chân long?
Đinh Đồng trầm giọng hỏi.
Giang Trần nhẹ nhàng cười, lại lấy ra một cái bình nhỏ:
- Ngươi không tin.
Mở cái bình nhỏ ra, khí huyết chân long cười đại lan tràn ra hư không, làm cho toàn thân Đinh Đồng không nhịn được co rút lại.
Trên mặt hắn lập tức hiện lên vẻ tham lam vô cùng, thì thào nói:
- Không ngờ là máu của chân long, tiểu tử, xem ra Đinh Đồng ta đã đánh giá thấp giá trị của ngươi. Ta giết ngươi chỉ vì hoàn thành nhắn nhủ của Tam sư huynh. Không ngờ lại có niềm vui ngoài ý muốn như vậy a.
- Ha ha ha, xem ra lần này tới Vạn Tượng Cương Vực là may mắn của ta.
Đinh Đồng đắc ý cười to, trước khi tới Vạn Tượng Cương Vực, tuy rằng là tông môn cử đi, thế nhưng nói thật Đinh Đồng dù thế nào cũng không can tâm tình nguyện.
Ở lại Thiên Tông tu luyện, linh lực đầy đủ.
Đến Vạn Tượng Cương Vực này, Đinh Đồng thấy chẳng khác nào xung quân biên cảnh, đi tới man hoang là bao.