Độc Tôn Tam Giới

Chương 938 : Phát hiện ngoài ý muốn

Ngày đăng: 07:06 19/04/20


Nói không chừng hiện tại tất cả mọi người tiến vào trong Huyễn Ba sơn cũng đã đem nhiệm vụ chủ yếu đặt vào trên người Giang Trần hắn. Mà việc ngắt linh dược trở nên không quan trọng nữa.



Giang Trần so với ai khác còn hiểu rõ giá trị của một gốc linh dược Thiên cấp hơn.



Một gốc linh dược Thiên cấp, cho dù là trở mặt với cả Đan Kiền Cung, cũng không sao cả.



Cũng may Giang Trần đã sớm dùng thệ ước trói chặt Tiêu Dao tông, bọn họ cho dù muốn đạt được linh dược Thiên cấp tuyệt đối không thể tiết lộ bí mật này.



Nếu không mà nói, thiên địa thệ ước sẽ phán quyết Tiêu Dao tông bọn họ.



Một ngày sau, Giang Trần đi qua một vách núi, lại nghe tiếng giao thủ kịch liệt ở bên kia.



Giang Trần cảm nhận một chút, song phương đang đánh nhau hẳn không phải là người Đan Kiền Cung. Đã không phải là người mình, loại chuyện này Giang Trần tự nhiên không cần phải đi quản.



Trong lúc hắn đang định bỏ đi, chợt nghe một người trong đó nói:



- Đỗ Lập Hoàng, ngươi không nên khinh người quá đáng. Gốc linh dược Chân Thánh cấp này là ta phát hiện ra trước.



Thanh âm này dường như Giang Trần đã từng nghe thấy qua.



Cẩn thận nghe kỹ, hắn lập tức phân biệt ra được đây là tiểu đạo sĩ Khổ Trúc của Bắc Minh tông. Tiểu đạo sĩ này thoạt nhìn khiến cho người ta phát bực, đồng thời tình tình vô cùng bướng bỉnh.



Mà Đỗ Lập Hoàng, tuy rằng Giang Trần không quen biết, thế nhưng lại biết kẻ này là đệ tử Thánh Kiếm cung. Một thân tu vi ở Thánh Kiếm cung gần với Uông Hàn. Cũng là một thiên tài gần đạt tới Thánh Cảnh nhất trọng.



- Bớt sàm ngôn đi. Trên đó không có ghi tên ngươi, cũng không phải là đồ vật của ngươi. Ngươi phát hiện ra trước, ta phát hiện ra sau thì có gì khác nhau? Ta phát hiện ra Huyễn Ba sơn này trước thì chẳng lẽ có thể mang Huyễn Ba sơn này về nhà hay sao?



Đỗ Lập Hoàng này ngữ khí bá đạo, không nói đạo lý một chút nào.



Khổ Trúc nói:



- Không biết xấu hổ.




Lần này hắn làm việc quỷ thần không phát hiện ra, cực kỳ kín đáo.



Mà Đỗ Lập Hoàng và Khổ Trúc đang đánh nhau, đánh tới thiên hôn địa áp, căn bản không có phát hiện ra gốc Toa Toa băng thảo phía xa đã biến mất không thấy.



Giang Trần âm thầm hành động, đem gốc Toa Toa băng thảo lấy đi. Vốn hắn định vỗ mông rời đi, thế nhưng nghĩ tới Khổ Trúc kia là người Bắc Minh tông, cũng có chút giao tình với Đan Kiền Cung bao nhiêu năm.



Nếu như cứ tiếp tục đánh nhưu vậy Khổ Trúc chắc chắc sẽ bị Đỗ Lập Hoàng chém giết.



Hắn cười ha hả, truyền âm ra xa:



- Nhị vị, Toa Toa băng thảo ta vui lòng nhận lấy, các ngươi chậm rãi luận bàn đi a.



Những lời này của hắn tương đương với giải vây cho Khổ Trúc.



Tính cách của Khổ Trúc Giang Trần cũng thưởng thức. Loại người này Giang Trần không muốn hắn vô cớ chết dưới thân kiếm của Đỗ Lập Hoàng.



Quả nhiên thanh âm của hắn vừa mới vang lên, hai người đang đánh nhau đều sững sờ, tức thì dừng tay.



Hai người nhìn về phía Toa Toa băng thảo, biểu lộ trên mặt hai người lập tức giống nhau.



Sắc mặt Đỗ Lập Hoàng phát lạnh, quát:



- Ai? Ai dám cướp đoạt vật trước miệng Đỗ mỗ?



Thế nhưng không ai trả lời hắn, chỉ có một mảnh yên tĩnh. Căn bản không có bất luận một câu hồi âm nào.



Giang Trần cũng không muốn chạm mặt với Đỗ Lập Hoàng này, sau đó giao đấu vô vị. Dù sao Toa Toa băng thảo đã tới tay, chạy là thượng sách.



Chỉ bằng vào Đỗ Lập Hoàng hắn không sợ. Nhưng mà cũng không thể vì thế mà bạo lộ tung tích của hắn. Đỗ Lập Hoàng không đáng sợ, mấy trưởng lão kia của Tiêu Dao tông mới đáng sợ.