Độc Tôn Tam Giới

Chương 961 : Vẽ mặt yêu cầu 1

Ngày đăng: 07:07 19/04/20


Trần trưởng lão bạch nhãn một phen, nhưng lại ngang ngược không nói đạo lý, cười lạnh nói:



- Lão phu chỉ biết là chúng ý khó vi, Uông Hàn là thiên tài Thánh Cảnh cũng nguyện ý lấy Trữ Vật Giới Chỉ ra cho mọi người kiểm tra. Lão phu không hiểu, chỉ là Nguyên cảnh ngũ trọng, ngược lại tính tình càng lớn?



- Thiên tài Thánh Cảnh thì như thế nào? Mặt của thiên tài Thánh Cảnh thì càng lớn sao?



Vân Niết trưởng lão cười lạnh.



- Hơn nữa, Giang Trần mới hai mươi tuổi, làm sao ngươi biết qua vài năm, hắn không thể đột phá Thánh Cảnh? Thử hỏi một câu, Uông Hàn ở cái tuổi của Giang Trần, là Nguyên cảnh mấy trọng?



Dùng tuổi của Giang Trần, lại xuất thân từ địa phương nhỏ bé, có thể tu luyện tới Nguyên cảnh ngũ trọng, đã có thể nói là thần tích rồi.



Tam Tinh Tông Tham Lang trưởng lão khoát tay chặn lại:



- Vân Niết trưởng lão, ta xem các ngươi không cần đấu mồm mép nữa. Kiểm tra Trữ Vật Giới Chỉ thoáng một phát, cũng không phải đại sự gì. Nếu như là hiểu lầm, làm sáng tỏ là được.



- Ha ha, Tham Lang trưởng lão, ngươi là đứng nói chuyện không đau thắt lưng sao? Hiểu lầm làm sáng tỏ là được? Chẳng lẽ đệ tử Đan Càn Cung ta, liền mặc người định đoạt? Sau khi kiểm tra, một câu hiểu lầm liền có thể vui sướng bỏ qua? Các ngươi có biết, liên tiếp làm khó dễ một hậu bối, đối với đạo tâm của hắn sẽ sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng không?



Vân Niết trưởng lão theo lý cố gắng, có lẽ hắn không cách nào ngăn cản loại đại thế này, nhưng hắn tuyệt đối không thể đơn giản để cho người khác kiểm tra Trữ Vật Giới Chỉ của đệ tử.



- Vậy ngươi muốn như thế nào?



Tham Lang trưởng lão nhướng mày.



Vân Niết trưởng lão nhìn nhìn Giang Trần, hiển nhiên muốn biết điểm mấu chốt của hắn.



Ngữ khí của Giang Trần đạm mạc:




Lập tức gật đầu:



- Muốn nói yêu cầu này của Giang Trần cũng không tính quá phận. Nhưng ta xem đớp cứt thì thôi, ai cũng ăn không vô. Nếu không đổi lại phương thức khác a?



- Đúng, đổi lại phương thức đi.



Cũng có người phụ họa.



Nhưng Uông Hàn lại phiền muộn, mình đứng ra chỉ điểm Giang Trần, rõ ràng là tạo phúc cho mọi người. Kết quả lại muốn Uông Hàn hắn gánh chịu hậu quả.



Thế nhưng mà, lúc này hắn có thể lùi bước sao? Một khi lùi bước, tất cả mọi người sẽ cho rằng hắn là ác ý vu oan, là tiêu khiển mọi người, nói như vậy, Thánh Kiếm Cung tất trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.



- Giang Trần hiền chất, nếu không, đổi lại phương thức ôn hòa khác đi? Ví dụ như đền bù tổn thất chẳng hạn?



Hạng Càn trưởng lão cười ha ha nói.



Giang Trần lắc đầu:



- Phật giành một nén nhang, người tranh một hơi. Ta không muốn vật chất đền bù tổn thất gì. Hoặc là đớp cứt, hoặc là Uông Hàn hắn tự quất mình hai cái tát, công khai thừa nhận vu oan ta, hướng ta nhận lỗi.



Yêu cầu này, so với đớp cứt càng thêm hòa hoãn.



Bất quá tát tai, đối với một thiên tài đỉnh cấp mà nói, như cũ là một sự tình khó tiếp nhận.



Chỉ là, đây đã là điểm mấu chốt của Giang Trần.