Độc Tôn Tam Giới

Chương 978 : Giải dược giá trên trời 2

Ngày đăng: 07:07 19/04/20


- Cái gì?



Thanh âm của Hạng Can trưởng lão phát lạnh, nhìn chằm chằm vào Giang Trần.



- Ngươi xác định là Thiên cấp linh dược?



Giang Trần biểu tình đạm mạc:



- Này là ra giá lần đầu. Nếu như muốn ta nói lần thứ hai, sẽ không chỉ có vậy.



Lúc trước, Giang Trần đối với Hạng Can trưởng lão này ấn tượng khá tốt. Thế nhưng vừa rồi biểu hiện của hắn, để cho Giang Trần có chút thất vọng. Cho nên, cái giá này của Giang Trần, chỉ cho Hạng Tần mặt mũi, lại không cho Hạng Can trưởng lão quá nhiều mặt mũi.



Hạng Can trưởng lão nộ khí bừng bừng, hắn tuyệt đối không nghĩ tới, Giang Trần sẽ sư tử mở đại khẩu, đây quả thực là lừa gạt!



- Cái giá này, Tam Tinh Tông ta ra!



Tham Lang trưởng lão thấy Hạng Can trưởng lão trầm ngâm không nói, vội mở miệng, hắn tự nghĩ vừa rồi đắc tội Giang Trần thảm rồi.



Nếu không chủ động, đợi chút nữa đến phiên hắn mà nói, có khả năng giá cả còn cao hơn.



- Ha ha, Tam Tinh Tông ngươi, liền không chỉ cái giá đó.



Giang Trần nhàn nhạt liếc Tham Lang trưởng lão một cái, mỉm cười nói.



- Ta cũng không cố ý làm khó dễ các ngươi, giá cả của Tam Tinh Tông ngươi, một cây Thiên cấp linh dược, hai phần ba Địa cấp linh dược. Cũng là một ngụm giá. Mua hoặc là không mua, một lời quyết đoán, xin miễn mặc cả.



Tam Tinh Tông Chúc Phi Dương nghe vậy, không khỏi giận dữ:



- Giang Trần, ngươi đây là cố định lên giá! Tuyệt đối là lừa gạt vơ vét tài sản!



Giang Trần cười lạnh nói:



- Chư vị đừng nghĩ sai rồi, ta không cầu các ngươi mua sắm giải dược của ta. Nếu như các ngươi có thực lực, tự mình đi luyện chế giải dược.



Hiện tại luyện chế giải dược? Đừng nói bọn họ không có đầu mối, cho dù có đầu mối, chỉ sợ tài liệu giải dược cũng đã bị Giang Trần cướp đoạt xong.



Tham Lang trưởng lão mặt trầm như nước, nhẹ nhàng cắn răng nói:




Vô Ngân trưởng lão than nhẹ một tiếng:



- Nếu như vậy, đa tạ.



Hắn cũng biết ý tứ của Giang Trần, Vô Ngân hắn vẫn muốn cướp đoạt Thiên cấp linh dược của Giang Trần, mà hiện giờ Giang Trần không có lấy hết hai gốc Thiên cấp linh dược, chẳng khác nào là gián tiếp trả lại hắn một cây Thiên cấp linh dược.



Có qua có lại, đến trên đầu Tiêu Dao Tông hắn, cuối cùng còn có một cây Thiên cấp linh dược!



Vô Ngân trưởng lão là thật lòng cảm tạ Giang Trần.



Cuối cùng là Lục Đại tông môn của Vạn Tượng Cương Vực, kỳ thật tông môn khác cũng không nguyện ý nhìn người của Thánh Kiếm Cung toàn bộ vẫn lạc ở này.



Hạng Can trưởng lão mở miệng nói:



- Giang Trần hiền chất, ân oán giữa Thánh Kiếm Cung cùng Đan Can Cung...



Giang Trần không đợi hắn nói xong, liền khoát tay chặn lại:



- Hạng Can trưởng lão, việc này ai cũng đừng hoà giải. Lúc trước Uông Hàn kia cầm đến Địa cấp linh dược, ở trước mặt ta khoe khoang. Ta từng nói cái gì a?



Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết Giang Trần nói là có ý gì.



Chỉ có Uông Hàn xấu hổ không thôi, hận tìm không được một cái lỗ để chui vào. Lúc ấy hắn hướng Giang Trần khoe khoang, Giang Trần nói đến lúc sau hắn sẽ xin Giang Trần nhận lấy Địa cấp linh dược của mình.



Việc này Uông Hàn sao không rõ ràng?



Mộc Cao Kỳ ở một bên, nhiệt huyết một mực sôi trào. Giang Trần đối mặt Cự Đầu các tông chậm rãi nói chuyện, đùa bỡn những trưởng lão này ở trong bàn tay.



Cái gì gọi là phong phạm, đây mới gọi là phong phạm!



Ở thời khắc này, Mộc Cao Kỳ đối với Giang Trần đã bội phục đến tình trạng đầu rạp xuống đất.



Nghe Giang Trần hỏi, bận rộn tiếp lời nói:



- Trần ca nói Uông Hàn sớm muộn gì cũng sẽ yêu cầu hắn nhận lấy Địa cấp linh dược của mình. Uông Hàn nói Trần ca ta mộng tưởng hão huyền.