Độc Tôn Tam Giới

Chương 984 : Trần trưởng lão tận thế

Ngày đăng: 07:07 19/04/20


Giang Trần ngược lại là không sao cả, dù sao bên Tiêu Dao Tông kia, mình cũng không ăn thiệt thòi gì. Vệ Khánh đã bị mình tiêu diệt. Vô Ngân trưởng lão mưu đồ Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, đã lấy lại một cây Thiên cấp linh dược khác.



Tính đi tính lại đều là mình lời.



Nếu như Tiêu Dao Tông thật sự lạc đường biết quay lại, Giang Trần cũng không sao cả.



Vì thiếu một ít địch nhân, đối với Đan Can Cung mà nói không phải chuyện gì xấu. Nhất là lần này Đan Can Cung là người được lợi lớn nhất, càng phải như vậy.



Được chỗ tốt, dù sao cũng phải điệu thấp một chút, khiêm tốn một chút.



Bất quá, nếu như Trần trưởng lão kia quyết tâm muốn tới bới móc, Giang Trần không những không ngại, ngược lại mơ hồ có chút chờ mong.



Không nói trước Đan Can Cung cùng Thánh Kiếm Cung có ân oán trước.



Chỉ là Huyễn Ba Sơn Đan Đấu, cùng với hành trình hái thuốc lần này.



Thánh Kiếm Cung chèn ép Giang Trần hắn bao nhiêu lần, bao nhiêu lần tìm Giang Trần hắn phiền toái? Mà Uông Hàn kia, vừa thấy mặt đã động thủ tập sát mình.



Hiện giờ, Trần trưởng lão này lai giả bất thiện, hiển nhiên cũng là tới truy sát mình.



Lúc trước Giang Trần cho Thánh Kiếm Cung giải dược, không phải là hắn rộng lượng, mà vì tình thế bắt buộc. Nếu như không cho bọn họ giải dược, mấy tông khác tất sẽ sản sinh địch ý với Đan Can Cung.



Nếu như không có mấy tông môn khác, chỉ có Đan Can Cung với Thánh Kiếm Cung, Giang Trần ngay cả bí mật Mê Thần chướng cũng sẽ không nói, tuyệt đối là sau lưng vụng trộm thưởng thức bọn họ độc phát chết bất đắc kỳ tử, sau đó cuốn đi tài vật, nhặt tiện nghi có sẵn.



Cho bọn họ giải dược, là vì cân nhắc đại cục.



Mà giờ khắc này, Trần trưởng lão một mình tới truy sát mình, không có những người khác, liền không tồn tại đại cục.



Sát ý bị đè nén hồi lâu của Giang Trần, cũng bạo rạp lên.



Tin tức từ Phệ Kim Thử không ngừng phản hồi đến, Giang Trần biết, những người khác của Thánh Kiếm Cung, đã dẫn người của Đại Thánh Đường cùng Tam Tinh Tông đi xa.



Cũng chính là nói, trong này, chỉ còn lại Giang Trần hắn cùng Trần trưởng lão.



- Hả?




Dù cho Giang Trần muốn nhảy vào hồ, lúc này chỉ sợ cũng khó có thể tự chủ.



Giang Trần mặt không đổi sắc, như cũ là tiếu ý không mặn không nhạt.



- Họ Trần, không biết tu vi của ngươi ở Thánh Kiếm Cung đứng thứ mấy?



- Tiểu tử, ngươi cho rằng nói sang chuyện khác, là có thể thoát chết được sao?



- Mặc kệ ngươi thứ mấy, ta chỉ muốn báo cho ngươi, sau này Thánh Kiếm Cung sẽ không còn có ngươi nữa. Đúng rồi, thuận tiện báo cho ngươi một câu, Đỗ Lập Hoàng...



Giang Trần còn chưa nói xong, sắc mặt của Trần trưởng lão kia trầm xuống:



- Đỗ Lập Hoàng bị ngươi giết?



- Tuy không phải ta giết, bất quá ta ngược lại tận mắt thấy hắn chết như thế nào. Ân, hắn có được đồ vật gì đó, đều ở chỗ này của ta. Ngươi muốn nhìn xem không?



Giang Trần cười đến cực kỳ mãn nguyện, bỗng nhiên lại vỗ đầu một cái, cố ý nói:



- Đúng rồi, Uông Hàn ngu ngốc kia chỉ điểm ta lấy được mấy ngàn gốc Thánh Anh thảo, đó cũng là đúng.



Nói xong, Giang Trần tiện tay lấy ra vài gốc Thánh Anh thảo, tựa như thị uy tung tung lên hư không.



Sắc mặt của Trần trưởng lão càng rét lạnh, trầm giọng nói:



- Nói như thế, ngươi đã sớm giấu kỹ những vật này, lần này là phản hồi tới lấy tang vật? Hảo ngươi cái tiểu súc sinh, quả nhiên tâm tư kín đáo, lừa bịp được những lão hồ ly kia.



Giang Trần cười nhạt một tiếng:



- Ngươi nghĩ nhiều, ta tới nơi này, đơn giản chỉ là muốn dẫn mấy tên ngu xuẩn của Thánh Kiếm Cung qua, để ta ra một hơi. Đoạn thời gian này, các ngươi khiêu khích ta cũng không ít a.



- Ha ha ha.



Trần trưởng lão cất tiếng cười to, chỉ là một Nguyên cảnh ngũ trọng, sắp chết đến nơi, lại vẫn nói khoác lác.