[Dịch]Độc Y Thần Nữ: Phúc Hắc Lãnh Đế Cuồng Sủng Thê

Chương 183 : Ngạo thị Vô Trần Cung (1)

Ngày đăng: 22:15 01/09/19

Ầm ầm —— Liễu Trường Phong vung tay lên, một con Vô Cực Huyền Quy toàn thân tối đen như sắt thiếc, khí phách đáp xuống giữa sân, hình thể khổng lồ giống như tòa núi nhỏ, nhấc lên một tầng bụi mù. Con Vô Cực Huyền Quy này so với con lúc trước nàng gặp lớn hơn rất nhiều, nói như vậy Triệu Hoán Thú có hình thể càng lớn, thực lực sẽ càng mạnh, nếu so sánh thì Tiểu Thanh của Bạch Vũ có vẻ cực kì nhỏ . Oanh —— Vô Cực Huyền Quy vừa cử động, đất rung núi chuyển, trong nháy mắt đã đến trước mặt Bạch Vũ. Đồng tử Bạch Vũ co rụt lại, sức chịu đựng 17, lực phòng ngự 15, lực công kích 8, tương đương với tư chất khủng bố, càng kỳ quái hơn là tốc độ của con rùa đen to lớn này vậy mà lại nhanh như vậy. Thân hình của nàng bạo lui, Tiểu Thanh bảo vệ ở trước người nàng, hỏa diễm cực nóng bắn về phía Vô Cực Huyền Quy, sóng nhiệt nóng rực nháy mắt khuếch tán ra, giống như muốn đốt cháy không khí. Vô Cực Huyền Quy cũng không tránh né, hào quang trên người chợt lóe, đột nhiên ở trong hỏa diễm vươn đầu cắn về phía Tiểu Thanh. Tiểu Thanh kêu sợ hãi một tiếng, ngã phịch trên mặt đất, một cái cánh gần như bị xé gãy, đảo mắt sức chịu đựng liền hao tổn hơn phân nửa. "Cuồng bạo?" sắc mặt Bạch Vũ đại biến. Thượng phẩm linh thuật bị động, sau khi Triệu Hoán Thú bị công kích, có xác suất rơi vào trạng thái điên cuồng không biết đau đớn, lực công kích gia tăng trên diện rộng. Vô Cực Huyền Quy rõ ràng là điên cuồng, nếu không lực công kích của nó không đến mức đả thương Tiểu Thanh thành như vậy. Liễu Trường Phong cười nhạt, "Bạch Vũ cô nương thật sự là kiến thức rộng rãi. Hỏa Diễm Thanh Điểu của ngươi có lực công kích hình như là không đủ dùng?" Bạch Vũ cắn răng triệt để lui về phía sau, Vô Cực Huyền Quy phát động Đồng Tường Thiết Bích, lực phòng ngự đạt tới 30, bị Tiểu Thanh thiêu một chút gần như không bị thương. "Đừng nghĩ chạy trốn, không phải mỗi lần quyết đấu Bạch Vũ cô nương đều giải quyết vô cùng nhanh chóng sao? Chúng ta cũng tốc chiến tốc thắng đi." Trong mắt Liễu Trường Phong tràn ngập u quang âm trầm, nụ cười dịu dàng không ở trên mặt, hưng phấn lộ ra sát ý. Đồng Tường Thiết Bích chỉ có thể liên tục 20 giây, hắn cũng sẽ không để cho Bạch Vũ kéo dài thời gian, tránh thoát 20 giây này. Vô Cực Huyền Quy phát điên truy kích Bạch Vũ, Bạch Vũ chỉ có thể tránh né. Tòng Nguyệt Cầm nhìn tình hình chiến đấu trên đài, khinh thường hừ lạnh một tiếng, "Ta còn tưởng rằng lợi hại rất nhiều, còn không phải là bị đuổi đến chạy tán loạn, trận này Liễu Trường Phong thắng chắc." Trong mắt Bách Lý Vân Diễm là một mảnh tối tăm, "Thắng thì thế nào, giết nàng ta cũng không hết giận! Ở trên Triệu Hoán Đại Hội, nàng ta đã tra tấn ta sắp chết!" Nhớ tới trên Triệu Hoán Đại Hội bị trúng độc thống khổ, nàng ta liền hận muốn chết. Cái loại cảm giác từng chút từng chút bị ăn mòn này, từng chút từng chút thống khổ muốn bỏ mạng, đến nay nàng ta vẫn còn nhớ rõ, cả đời cũng không thể quên được. Nàng ta hoàn toàn không nghĩ tới là do nàng ta ra tay với Sa Hoằng mới dẫn đến chuyện Bạch Vũ hạ độc nàng ta, nàng ta chỉ có hận! Hận không thể xông vào cào xé Bạch Vũ, khiến cho Bạch Vũ nếm thử tư vị sống không bằng chết! Vù —— Tình hình chiến đấu trên đài chợt biến đổi,Vô Cực Huyền Quy đuổi theo Bạch Vũ ở trong thời gian cực ngắn, cường tráng mạnh mẽ mở miệng cắn về hướng Bạch Vũ, vòm họng thật lớn kia cũng không dịu dàng so với hổ bao nhiêu, một ngụm có thể cắn rớt cái đầu nho nhỏ của Bạch Vũ. Trên mặt Bạch Vũ một mảnh lạnh như băng, trong con ngươi bình tĩnh nháy mắt bắn ra sát khí bốn phía. Nàng vốn là muốn kéo dài quãng thời gian Đồng Tường Thiết Bích của Vô Cực Huyền Quy, nếu hiện tại không tránh thoát được, vậy thì đừng trách nàng liều mạng! Chiêm chiếp —— Tiểu Thanh phẫn nộ nhào vào trên mặt Vô Cực Huyền Quy, móng vuốt sắc bén hung hăng cào vào mắt Vô Cực Huyền Quy, Bạo Liệt Lưu Hỏa trực tiếp nổ ở trên người Vô Cực Huyền Quy. Chỉ nghe một tiếng nổ kinh thiên động địa, tiếng nổ mạnh khủng bố càn quét toàn trường, khói đen tràn ngập, bụi đất bay lên, đỉnh chủ Vô Trần Cung đều chấn động một chút. Trong lúc nhất thời, cả trường thi đấu đều bị bao phủ ở trong một mảnh bụi mù, cái gì cũng không thấy rõ. Thần sắc Tòng Nguyệt Cầm và Bách Lý Vân Diễm biến đổi, nhìn không chớp mắt về phía giữa sân.