Độc Y Xấu Phi

Chương 53 : Nữ nhân mặt dày

Ngày đăng: 04:27 22/04/20


Edit: KangKang



Beta: Tuyết Ảnh Nhi



Chuyện Công tôn Ký tìm gặp Hạng Quân Vãn Công Tôn Trường Khanh đã sớm tra được, chỉ là không nghĩ tới đối phương sẽ hào phóng như thế mà nói ra. Hắn đây là ý gì? Đứng về phía mình, hay là……



Không để Công Tôn Trường Khanh suy nghĩ nhiều, hạ thể ngủ say của hắn đã có phản ứng, Hạng Quân Vãn mím chặt môi, hai tay như gió, ở trên người hắn thi châm, để cho Phượng Cửu cùng Bách Lý Giao vây xem.



“Thấy qua cách không điểm huyệt, ta vẫn là lần đầu tiên thấy cách quần áo chữa bệnh.” Bách Lý Giao không phải kẻ ngốc, Hạng Quân Vãn ra tay, hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy qua.



Khóe miệng Phượng Cửu cong thành một độ cong xinh đẹp, nữ nhân hắn nhìn trúng làm sao có thể bình thường chứ! Xem thủ pháp của Hạng Quân Vãn hết sức thuần thục, Phượng Cửu trong lòng có chút buồn bực. Theo tư liệu Phi Sương lấy đến, mười bốn năm trước Hạng Quân Vãn ở phủ tướng quân, sau ba năm ở Yến vương phủ, chưa từng cùng ai học qua y thuật. Như vậy, hiện tại y thuật của nàng thuần thục như vậy là học của ai chứ? Xem ra, tiểu nương tử của hắn còn có rất nhiều bí mật chờ hắn đến đào móc a ——



Công Tôn Trường Khanh đối với Hạng Quân Vãn vốn dĩ còn có phòng bị, theo thân thể hắn dần dần sống lại mà đánh mất, hắn im lặng đứng, tùy ý Hạng Quân Vãn ở trên người hắn ghim kim. Cảm giác kim đâm vào thịt tuy rằng đau, sau sự đau đớn ấy lại khiến hắn thoải mái dị thường.



“Tại sao phải giúp ta?” Công Tôn Trường Khanh không rõ, Hạng Quân Vãn đối đầu cùng Công Tôn Ký, hắn không lộ diện, chính mình căn bản tìm không thấy hắn, đánh cuộc kia cũng không có gì hiệu quả, cùng lắm bồi trước thanh danh thôi. “Tại sao?”



“Dong dài.” Hạng Quân Vãn lười sắm vai.



Ngoại trừ chữa bệnh, Hạng Quân Vãn cũng không muốn cùng tên chồng trước này có gì liên quan, dù sao, hắn là hung thủ sát hại chủ nhân của tấm thân này, nàng đối với hắn không có hảo cảm gì.
“Giao ca ca……” Nghe thấy thanh âm mềm nhũn, Bách Lý Giao trên người khó chịu giống như có kiến bò, chỉ là tâm tư Vân Tranh đều đặt ở trên người Phượng Cửu, không có chú ý tới những thứ khác.



“Giao ca ca, ngươi có nhìn thấy Phượng Cửu hay không? Quản gia nói hắn ở chỗ này.” Vân Tranh vẫn mặc chiếc váy màu tím nhạt như trước, một bộ dáng chim nhỏ xấu hổ nép vào người, ánh mắt lại không ngừng ở chung quanh tìm kiếm thân ảnh Phượng Cửu. Đang lúc Vân Tranh kinh ngạc vì sao Phượng Cửu không ở đây, Bách Lý Giao mỉm cười, quăng cho nàng một trái bom, “Phượng Cửu? Phượng Cửu sớm đi rồi.”



“Cái gì?!” Nhậm Vân Tranh lại quên mất phải giả vờ yếu ớt, lúc này lại khôi phục tướng mạo sẵn có, “Giao ca ca, ngươi nói là thật sự? Phượng Cửu đi rồi?”



“Đúng vậy, hắn mang theo Nam công tử đi rồi. Nam công tử nói ngủ không ngon, bọn họ tựa hồ trở về ngủ đi……” Bị Phượng Cửu lừa hai lần, Bách Lý Giao quyết định thêm mắm thêm muối thêm chút gia vị cho Phượng cửu cùng Vân Tranh, cái này gọi là nhất báo hoàn nhất báo.



Ngủ?! Vân Tranh cắn môi, ngón tay đâm vào trong lòng bàn tay. Phượng Cửu chết tiệt, biết rõ nàng đến đây, còn mang theo Nam công tử đi mất, chẳng lẽ bọn họ đã đi đến một bước kia rồi sao? Hoàn hảo nàng còn lưu hậu thủ, sai Hắc Ưng canh giữ ở bên ngoài. Phượng Cửu, ngươi muốn bảo hộ Nam công tử, ta không cho ngươi như ý!



Rời khỏi chưa được bao lâu Phượng Cửu liền cảm giác được sát khí, “Đi ra!” Phượng Cửu dừng bước lại, tóc trên trán bị gió thổi bay lên.



“Thiếu thành chủ, đừng làm khó dễ ta. Quận chúa sai ta mang Nam công tử đi, mời người tránh ra……” Khuôn mặt Hắc Ưng vô cảm như trước, chắn trước Phượng Cửu cùng Hạng Quân Vãn. Hắn biết mình đánh không lại Phượng Cửu, nhưng Vân Tranh hạ tư lệnh, hy vọng Phượng Cửu xem mặt mũi lão thái quân sẽ không làm khó hắn.



Khi hàn khí xuyên thấu đến từng mạch máu nhỏ ở gáy Hắc Ưng, hắn rốt cục hiểu được lần này hắn tính toán sai lầm rồi, Phượng Cửu chân chính đem Nam công tử đặt ở trong lòng.



“Nam Nhi, muốn xử hắn thế nào?” Phượng Cửu cúi đầu, khóe môi kề sát vành tai Hạng Quân Vãn, thanh âm mị hoặc, lại tràn ngập từ tính.