Độc Y Xấu Phi
Chương 80 : Ăn miếng trả miếng
Ngày đăng: 04:28 22/04/20
Edit: KangKang
Beta: Tuyết Ảnh Nhi
Hạng Quân Vãn vạn lần không nghĩ tới chuyện ngày hôm nay còn bị Hạng Quân Mỹ bồi thêm một cước, đối với đại tỷ này, ngoại trừ ngày đầu tiên xuyên qua đến đây ở trong vương phủ gặp qua một lần, nàng cũng không ấn tượng nhiều lắm, tính đúng ra, đây là lần thứ hai các nàng gặp mặt, cư nhiên là ở dưới tình huống như vậy.
Về phần Hạng Quân Mỹ vì sao đối với nàng như thế, Hạng Quân Vãn nghĩ nghĩ, cũng có thể đoán được một hai. Ra vẻ Hạng Quân Mỹ cùng Công Tôn Trường Khanh là một đôi tình chàng ý thiếp, nhưng không biết vì cái nguyên nhân gì, Hạng Quân Mỹ thành Thái tử trắc phi.
Tuy rằng gả cho Thái tử, nhưng chỉ là trắc phi, nếu đi theo Công Tôn Trường Khanh, sẽ được làm Vương Phi. Lại nói ngôi vị hoàng đế rốt cuộc ai ngồi còn chưa biết, vạn nhất Công Tôn Trường Khanh làm hoàng thượng, coi vị trí ả ở trong lòng Công Tôn Trường Khanh, đương nhiên chính là Hoàng hậu. Nhưng mà, nửa đường nhảy ra một Hạng Quân Vãn, đoạt mối nhân duyên thuộc về của nàng, khẩu khí này vẫn nghẹn lại, chèn ở trong lòng Hạng Quân Mỹ, làm thế nào cũng không tiêu được.
Ở thời điểm Hạng Quân Vãn thành hạ đường phụ, Hạng Quân Mỹ hết sức khoái ý, nhưng đột nhiên nhảy ra tên Phượng thiếu chủ, còn điểm danh muốn Hạng Quân Vãn, điều này làm cho Hạng Quân Mỹ không thể bìn tĩnh lạid dược. Dựa vào cái gì chuyện tốt đều đến phiên Hạng Quân Vãn? Ở phủ tướng quân Hạng Trị Chung bất công cũng thôi, nhưng vận khí của Hạng Quân Vãn thật sự là tốt đến biến thái rồi!
Lúc này, nhìn Hạng Quân Vãn hôn mê, khuôn mặt dịu dàng của Hạng Quân Mỹ hiện lên một tia âm hiểm, “Nhu Nhi, chúng ta đi! Một lúc sau sẽ có trò vui để xem!”
Đám người đi ra ngoài, cửa bị đóng, Hạng Quân Vãn đứng dậy xuống giường. Nhàm chán, chẳng lẽ nàng không rõ? Hạng Quân Vãn cười lạnh, tránh ở một bên. Quả nhiên thoáng chốc, cửa mở ra, một cái nam nhân đáng khinh chui vào, lập tức hướng trên giường sờ. “Tiểu mỹ nhân, ta đến đây!”
Người này Hạng Quân Vãn cũng không nhận ra, bất quá nếu người này muốn đưa lên cửa xin chết, Hạng Quân Vãn đương nhiên sẽ thành toàn.
Nam nhân lần trên giường trống trơn, vừa buồn bực, trên cổ một trận đau đớn, không kịp la lên, miệng sùi bọt mép trực tiếp ngã xuống.
“Làm tốt, Hỏa Quỳ!” Hạng Quân Vãn cúi đầu, Hỏa Quỳ từ trên cổ nam nhân ló ra, lại quấn lên cổ tay Hạng Quân Vãn. Thừa dịp không có người, Hạng Quân Vãn xuất ra bình nhỏ, đem bột phấn màu nâu rắc lên mình nam nhân này. Thoáng chốc, một trận khói nhẹ, nam nhân hòa tan thành một bãi chất lỏng màu vàng, lại một lát sau, chất lỏng màu vàng cũng bốc hơi lên, ngoại trừ trong không khí còn có chút dị vị, cũng không có gì khác thường.
Chờ thời điểm Hạng Quân Mỹ cùng Hạng Quân Nhu chậm rãi dẫn dắt một đám người đến đây, Hạng Quân Vãn đang nằm ở trên giường, sắc mặt rất khó xem.
Vốn dĩ Hạng Quân Mỹ là tính dẫn người tới bắt gian, vấy bẩn thanh danh Hạng Quân Vãn, vì đạt được mục đích, nàng còn đặc biệt đưa đến Công Tôn Ký, có Thái tử ra mặt, không sợ Hạng Quân Vãn không dọa người, nhưng mà vừa tiến đến, nhìn thấy lại là cảnh tượng như vậy, căn bản không có nam nhân nào.
Xảy ra chuyện gì? Hạng Quân Mỹ cùng Hạng Quân Nhu trao đổi ánh mắt, đây rốt cuộc là sao lại thế này? Hạng Quân Mỹ nhưng mà tự mình nhìn người tiến vào đóng cửa lại mới rời đi a, vì sao lại như thế?
Mang theo nghi hoặc, Hạng Quân Mỹ tiến lên điều tra, vừa đi qua, Hạng Quân Vãn mở mắt.
“Nương tử, chờ, ta trong chốc lát sẽ trở lại ——” Môi Phượng Cửu quét qua vành tai Hạng Quân Vãn, khẽ cười một tiếng đi ra ngoài.”Ba ——” Một thanh âm vang lên, Phi Sương xuất hiện ở trước mặt hắn.
“Thiếu chủ!”
Vừa rồi Phượng Cửu tâm tình không phải rất tốt sao, vì sao hiện tại lại biến thành tuyết rơi tháng sáu, Phi Sương biết được nhất định là có chuyện chọc giận Phượng Cửu, hơn nữa còn là chuyện hệ trọng.
“Đi, làm một việc……” Phượng Cửu thấp giọng phân phó, sắc mặt Phi Sương đại biến.
“Thiếu chủ, thật sự phải làm như vậy sao?”
“Đương nhiên! Gậy ông đập lưng ông, Phi Sương, làm đep mắt một chút!”
Phượng Cửu lại trở vào, trên mặt như trước là tươi cười xuân phong ấm áp, nhìn không ra manh mối gì.
“Chàng đi làm cái gì?” Hạng Quân Vãn miễn cưỡng tùy ý Phượng Cửu ôm lấy mình, tựa vào trong lồng ngực của hắn. Không thể không nói, nam nhân này nhìn gầy gò, kỳ thật ngực rất rắn chắc, có cảm giác an toàn, dựa vào thoải mái, làm cho nàng thành nghiện.
“Đi tiểu ——” Phượng Cửu cười nói.
“Thì ra là đi nộp tiền nước!”
Hạng Quân Vãn cùng Phượng Cửu náo nhiệt nói cười, giữa trưa Phượng Cửu tự mình xuống bếp, đem Hạng Quân Vãn này đút thật no. Nhìn bộ dáng thỏa mãn của Hạng Quân Vãn, trong lòng Phượng Cửu cũng được lấp đầy. Cũng không biết là có phải Phượng Cửu cho nàng cảm giác quá mức thoải mái hay không, Hạng Quân Vãn dựa vào hắn ngủ say một giấc, giống như mèo lười, khiến cho Phượng Cửu dở khóc dở cười. Nữ nhân này cũng thật sự là tin tưởng hắn!
Hạng Quân Vãn không biết là, ngay trong khoảng thời gian nàng nghỉ trưa này, trong cung xảy ra một sự kiện lớn, xác thực mà nói, là hai sự kiện lớn. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)
Một là Hạng Quân Nhu uống rượu, không biết thế nào thì trèo đến trên giường Công Tôn Ký, hai người làm đến hăng say, vừa vặn bị mọi người bắt gặp. Thứ hai là, Hạng Quân Mỹ nhìn thấy muội tử câu dẫn trượng phu của mình, trong cơn tức giận đã hôn mê.
Thái y vội vàng cứu giúp, kết quả là Hạng Quân Mỹ bị tra ra mang thai, vốn dĩ là chuyện tình vô cùng tốt, nhưng Công Tôn Ký lập tức đen mặt, bởi vì hắn đã hai tháng nay chưa chạm vào Hạng Quân Mỹ, mà Hạng Quân Mỹ vừa vặn mang thai một tháng. Thọ yến đương tốt đẹp, bởi vì chuyện bê bối của hai tỷ muội Hạng gia, mà hoàn toàn trở thành một trò khôi hài.