Độc Y Xấu Phi

Chương 92 : Không theo ý lão thái quân

Ngày đăng: 04:28 22/04/20


Biểu đệ trong miệng Phượng Cửu là Phượng Hi, cháu ruột của lão thái quân, con trai của Phượng Trường Minh. Phượng Hi so với Phượng Cửu kém sáu tuổi, lại đã sớm thê thiếp thành đàn, là bảo bối trong lòng lão thái quân, cùng một dạng với cha hắn Phượng Trường Minh, cả một đám người độc địa.



Thời điểm Phượng Cửu nói chuyện cùng cha vợ trao đổi ánh mắt, hai nam nhân đều nhìn thấu mấy nữ nhân này bày trò, trong khi Phượng Cửu vẫn bất động thanh sắc, Hạng Trị Chung đã có chút căm tức.



Đây là ý gì? Hạng Quân Vãn vừa mới gả đi, liền giúp Phượng Cửu cưới vợ bé? Đây không phải là muốn cho Hạng Quân Vãn ngột ngạt sao! Hơn nữa, xem ánh mắt Ngọc phu nhân cùng lão thái quân, hai người dường như còn có bí mật gì đó không thể cho người khác biết?



Hạng Trị Chung cau mày, nhưng chỉ một lát đã đoán được vấn đề, có lẽ lão thái quân là do Ngọc phu nhân mời đến? Nếu không vì sao mới đến liền phải xem mấy tiểu thư chưa gả trong Hạng phủ? Ngọc phu nhân này, thật sự là sắp chết đến nơi mà không biết.



Nghĩ đến đây, Hạng Trị Chung nở nụ cười, “Lão thái quân ưu ái, chỉ là nữ nhi của Hạng Trị Chung ta, tuyệt đối không thể làm thiếp cho người khác.”



Một lời này của Hạng Trị Chung, khiến cho Hạng Quân Yến các nàng đều ngẩng đầu sửng sốt nhìn vị phụ thân không mấy thân cận này. Không cho người ta lấy làm thiếp? Chẳng lẽ, Hạng Trị Chung sẽ vì các nàng an bài hôn sự? Làm thiếp nhà cao cửa rộng, nhìn có vẻ vinh quanh, nhưng vẫn không thể so với làm chính thê!



Nghe Hạng Trị Chung nói như vậy, lão thái quân xấu hổ cười, “Hạng Tướng quân nghĩ nhiều, lão thân chỉ là cảm thấy ba nữ nhi của ngươi như hoa như ngọc, phẩm hạnh cũng tốt, ta nhìn rất thích. Ngươi đã không muốn khiến cho nữ nhi làm thiếp, vậy làm bình thê hẳn là có thể! Bình thê cũng không kém!”



“Bình thê? Lão thái quân đây là làm mối cho ai đây?” Hạng Trị Chung làm bộ không rõ, trong lòng cười lạnh. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)



Cái lão thái bà này đúng là khinh người quá đáng! Ở Bàn Long thành, nàng là lão thái quân, nhưng đã đến địa bàn của hắn, còn kiêu ngạo như vậy, lại muốn khi dễ nữ nhi của hắn, làm sao có thể! Bình thê? Cho Phượng Cửu sao? Kia đã Hạng Quân Vãn ném chỗ nào?!



“Điều này……” Lão thái quân cười cười nhìn Phượng Cửu, lại nhìn ba cô nương bên cạnh, “Theo ý ta, Vãn Nhi gả xa, khó tránh khỏi tịch mịch. Nếu có tỷ muội cùng gả, ngày sau cũng có người nói chuyện, có người một nhà mới tốt!”



Đối với lời này, Hạng Trị Chung vẫn như trước giả ngu, “Nghe nói tôn tử Phượng Hi của người đã có tứ phòng thê thiếp, lão thái quân, người để cho nữ nhân ta gả qua đó làm bình thê? Chẳng phải là ủy khuất các nàng hay sao?”



Thấy Hạng Trị Chung hiểu lầm ý của mình, lão thái quân lâm vào xấu hổ, cuối cùng nói thẳng ra khỏi quyết định trong lòng.



“Không phải cho Hi Nhi, Hi Nhi nào có phúc như vậy! Ta đây muốn cấp cho Phượng Cửu làm bình thê! Nghe nói Vãn Nhi thể cốt không tốt lắm, nếu tỷ muội của Vãn nhi có thể hạ sinh nhất nam bán nữ, đây không phải là cũng giống như thân sinh sao!”



Lời này được thốt ra, Hạng Quân Yến đuôi lông mày bay lên một chút sắc mặt vui mừng. Xem ra đề nghị này rất hấp dẫn! Nếu nàng có thể trở thành bình thê của Phượng Cửu, nàng nhất định sẽ bắt lấy tâm hắn, không để cho hắn bị Hạng Quân Vãn mê hoặc…..



“Phượng Cửu, đây là chuyện gì?”



Hạng Trị Chung trong lòng phát hoả, không thèm cùng lão thái quân xung đột, mà trực tiếp “chất vấn” Phượng Cửu, “Trước lúc thành hôn ngươi hứa hẹn với ta thế nào? Ngươi nói cả một đời chỉ biết có Vãn Nhi. Nay lão thái quân đến đây vì ngươi cầu bình thê, các ngươi rốt cuộc muốn diễn xướng thế nào?”



Hạng Trị Chung nói một câu giận lẫy, tuy là “chất vấn” Phượng Cửu, mục đích chân thật lại nhắm vào cái lão thái bà kia.



Nếu không phải đang ở phủ tướng quân, Phượng Cửu hận không thể tiến lên đem lão bà này bóp chết. Hoàn hảo Hạng Quân Vãn không có mặt, nếu nàng hiểu lầm, hắn không chừng phải dỗ dành bao lâu đây!



Phượng Cửu đương nhiên biết được Hạng Trị Chung hỏi như vậy là có ý tứ gì, vội vàng đứng dậy hành lễ với cha vợ, “Nhạc phụ đại nhân, ta chưa từng có ý tưởng thú bình thê hay vợ bé, ta chỉ sẽ có một thê tử là Vãn Vãn, cũng chỉ thừa nhận một mình Vãn Vãn.”



“Phượng Cửu…” Nghe Phượng Cửu nói như vậy, lão thái quân ngây người, không nghĩ tới tình cảm giữa Phượng Cửu cùng Hạng Quân Vãn lại tốt như thế. Lúc đầu khi bà ta nghe Phượng Cửu sủng ái một cái xấu nữ, còn tưởng rằng đây chỉ là vui đùa, xem ra, điều này đúng là thật sự? Lão thái quân trong lòng lúc này thậm chí có chút cao hứng. Đối với bà ta, hành vi của Phượng Cửu đúng là tự chui đầu vào rọ!



“Ngươi nói gì vậy?! Gia tộc chúng ta, người nào không có ba vợ bốn nàng hầu? Người nào không cầu con nối dõi? Chuyên sủng một người chỉ có trong thoại bản chuyện xưa……” Dù cho trong lòng cao hứng, lão thái quân ngoài mặt vẫn dát lên dáng vẻ “ta rất lo lắng”.



“Ngoại tổ mẫu, ta ý đã quyết, sẽ không thay đổi.”



Phượng Cửu như vậy, mặt lão thái quân cùng cà tím giống nhau, héo một nửa, qua hơn nữa ngày, nàng mới nói quanh co một câu, “Ngươi muốn sủng nàng, đều có thể. Nhưng nếu nàng không có con nối dõi…… Ngươi muốn thế nào?”



Vừa tân hôn, lão thái quân nói như vậy không phải nguyền rủa thì là cái gì? Hạng Trị Chung lửa giận lập tức bốc lên.



“Lão thái quân đây là ý gì? Vãn Nhi làm sao có thể không có con nối dõi? Lão thái quân chẳng lẽ bất mãn với hôn sự này? Hôm qua vừa mới đại hôn, hôm nay lão thái quân nói đi nói lại như vậy, chẳng lẽ khi Hạng Trị Chung ta là người dễ bắt nạt hay sao? Thái độ ngươi đã như thế, Vãn Nhi gả đi không chừng sẽ bị ngươi khi dễ! Biết sớm như vậy, ta sẽ không đáp ứng hôn sự này!”



Lão thái quân trước khi lặn lội đến đây cũng nghe Hạng Quân Vãn là nữ nhi mà Hạng Trị Chung yêu quý nhất, thế nhưng không biết hắn yêu nàng đến như vậy, bà ta vội vàng ngượng ngùng mà cười.



Xem ra, có một số việc không thể nóng vội.



“Thân gia, ta không phải có ý tứ này, ta đây không phải vì Phượng Cửu nói thể chất Vãn Nhi không tốt lắm, cho nên có chút lo lắng sao!” Lão thái quân nhanh chóng giải thích, vẻ mặt vô tội, “Ta đương nhiên hy vọng hôn nhân kéo dài con cháu đầy đàn, người nào làm trưởng bối không hy vọng như thế chứ!”



Đối với sắc mặt lão thái quân, Phượng Cửu đã sớm tập mãi thành thói quen, bà ta nói như vậy, bất quá là dẫn đầu tạo thế, ngày sau chắc chắn sẽ động tay động chân khiến cho mấy lời ngày hôm nay thành hiện thực. Chỉ là hôm nay bà ta đánh giá cao chính mình rồi.



Bất quá, bây giờ chưa phải thời điểm vạch trần bộ mặt lão thái quân, Phượng Cửu tương kế tựu kế, cười nói, “Dù không có con nối dõi, chỉ cần có thể ở cùng Vãn Nhi, thì ta còn tính gì nữa? Nếu thật sự cùng tử nữ vô duyên, sau có thể đem đứa nhỏ của biểu đệ làm con thừa tự, điều này không khó!”



Đợi đến khi nghe được thứ mình muốn, lão thái quân trong lòng nhẹ nhàng thở ra, mặt mày vẫn bày ra bộ dáng rất rất lo lắng, “Ngươi thật sự nghĩ như vậy? Ai, ta đây còn không nghĩ ngươi có thể nghĩ như vậy!”



“Ngoại tổ mẫu không cần lo lắng! Ta cùng Vãn Vãn nhất định sẽ con cháu đầy đàn!” Bỏ qua câu hỏi một bên, Phượng Cửu hàm hồ trả lời, xem ra đã đến lúc thu lại quyền lực, bằng không bà ta đã quên ai mới là chủ nhân chân chính.
“Được! Về sau ta sẽ giới thiệu cho nàng!”



“Chàng——” Hạng Quân Vãn mạnh mẽ xoay người, có chút phẫn nộ nhìn Phượng Cửu. Người này, mặt như thế này dày vô sỉ như vậy? Chuyện đã qua cũng thôi đi, còn muốn giới thiệu cho nàng! Đây không phải là cố ý chọc nàng tức giận sao nàng sao!



“Tắm không sạch!”



Hạng Quân Vãn ác thanh ác khí xả khăn lông muốn đem bản thân bao lấy, lại bị Phượng Cửu đè lại.



“Vãn Vãn tức giận ai?” Phượng Cửu làm bộ không biết, vẻ mặt vô tội. Vừa vặn cái vẻ vô tội này càng làm người ta tức giận. Thật sự là chán ghét!



“Ta tức giận chính ta! Tránh ra! Không cần bắt ngươi đem bàn tay đã chạm qua người khác lên người ta!” Hạng Quân Vãn cũng không biết vì sao mình lại tức như vậy, chỉ là vừa nghe Phượng Cửu cũng mát xa như vậy cho nữ nhân khác, trong lòng nàng nổi lên một tầng khó chịu, hết sức không thoải mái. Cái loại ham muốn chiễm giữ tiềm tàng trong cơ thể nàng trỗi dậy, người nọ là của nàng! Nàng sẽ không cùng người khác chia sẻ!



Mát xa, nguyên bản chính là một hành động hết sức thân mật, hắn như thế với nữ tử khác, có phải hay không quan hệ của bọn họ rất không bình thường?



Biểu tình trên mặt Hạng Quân Vãn đã bán đứng nội tâm nàng, thấy tiểu nương tử thật sự tức giận, Phượng Cửu vội vàng an ủi, “Ta còn tính giới thiệu sư đệ cho nàng nhận thức, nàng nếu không thích, vậy thì miễn đi.”



“Sư đệ?” Hạng Quân Vãn choáng váng.”Chàng nói chàng cho mát xa cho sư đệ của chàng?”



“Đúng vậy! Lúc trước khi tập võ, sư phụ say mê võ nghệ, thường xuyên bắt chúng ta thao luyện đến mệt lử, ta cùng sư đệ lúc tắm rửa sẽ mát xa lẫn nhau, thả lỏng gân cốt một chút…”



Lúc này, Hạng Quân Vãn hoàn toàn xấu hổ. Không có chuyện gì lại cùng nam nhân ghen, còn muốn phân cao thấp cùng người ta!



Nhất thời, biểu tình trên mặt Hạng Quân Vãn biến hóa nhiều màu, nàng sinh động như thế, khiến cho Phượng Cửu càng thêm mê đắm nữ tử trước mặt bình thản tự nhiên biểu lộ cảm xúc, hỉ nộ ái ố đều không hề che lấp, trực tiếp biểu đạt. Bởi vì nàng tín nhiệm hắn nên mới có thể không kiêng nể gì mà bày ra con người chân thật của nàng! Vãn Vãn, ta thật may mắn!



Không được tự nhiên nửa ngày, Hạng Quân Vãn trước hết cúi đầu, “Ta mới vừa nói quá nặng, chàng đừng tức giận! Ta còn tưởng rằng chàng cùng nữ tử khác…… Là ta nghĩ nhiều!”



Vừa rồi giống con hổ nhỏ, lúc này lại có biểu tình của tiểu tức phụ, Vãn Vãn, nàng rốt cuộc có bao nhiêu gương mặt.



Phượng Cửu yêu chết Hạng Quân Vãn như thế, chân thật, không hề diễn kịch, so với nhiều nữ tử từng hắn thấy qua đều tốt hơn!



“Đứa ngốc! Ta và nàng đã là phu thê, ta làm sao có thể tức giận! Vãn Vãn, nhìn ta!” Phượng Cửu để Hạng Quân Vãn đối diện với mình, phượng nhãn yêu nghiệt kia hiện rõ ràng ba chữ “Ta yêu nàng”—“Vãn Vãn, ta chỉ sẽ có nàng! Nơi này, nơi này, chỉ biết có một mình nàng!”



Phượng Cửu đem một tay Hạng Quân Vãn để lên ngực của mình, tay còn lại để trên người mình, “Ta thật cao hứng Vãn Vãn biết ghen, điều này chứng minh ta đã tiến vào lòng nàng. Vãn Vãn, để cho ta ngụ cả đời được không?”



Phượng Cửu nói xong, cũng đưa tay để lên ngực Hạng Quân Vãn trong lòng, cảm thụ nhịp đập của nàng.



“Được!” Hạng Quân Vãn cảm động, định ra hứa hẹn cả đời.



Phượng Cửu tâm tình đặt biệt tốt đem Hạng Quân Vãn ôm đi ra, lau khô hết nước trên người nàng, lại nhất nhất giúp nàng mặc vào nội y cùng váy, cuối cùng dùng nội lực hong khô tóc Hạng Quân Vãn, Phượng Cửu ôm Hạng Quân Vãn để nàng ngồi trên bàn trang điểm, nhẹ nhàng vì nàng chải đầu.



Hạng Quân Vãn có một mái tóc đen dày, dài đến đầu gối, hết sức xinh đẹp. Bất quá đối một đầu tóc xinh đẹp này, Phượng Cửu lại không có cách nào, hắn vụng vệ tay chân búi ra một búi tóc đơn giản, không nghĩ tới Hạng Quân Vãn đứng dậy mới vừa đi hai bước, búi tóc đã bung ra, tóc chảy ra như dòng thác xoã rối tung trên vai, khiến Phượng Cửu một trận quẫn bách.



“Cái này, chờ vi phu luyện tập nhiều một chút thì tốt rồi!”



Phượng Cửu còn muốn không ngừng cố gắng, lại bị Hạng Quân Vãn ngăn chặn, mười ngón tay nàng nhanh chóng, thoáng chốc đã biên một búi quai chèo đơn giản, sau dùng một sợi dây buộc lên. Ngẩng đầu, Hạng Quân Vãn hướng Phượng Cửu cười cười, “Về sau còn nhiều thời gian! Chúng ta bây giờ liền lấp đầy bụng đi! Lâu như vậy, ta có chút đói bụng rồi!”



“Được!” Hạng Quân Vãn vừa nói như vậy, bụng Phượng Cửu lại rên rỉ, nhưng vẻ mặt của hắn vẫn nghiêm trang, giống như người đói bụng kêu vang là Hạng Quân Vãn, mà không phải là hắn.



Phi Sương cùng Lạc Tuyết đã sớm chuẩn bị tốt đồ ăn, nhìn một bàn đồ ăn thơm nức, Hạng Quân Vãn rốt cục cũng cảm thấy đói bụng. Ngày hôm qua ban ngày thì xóc nảy, ban đêm thì giằng co, tiêu hao thể lực vô cùng, Hạng Quân Vãn rốt cục cảm giác được đói khát. Đang đói mà có đồ ăn, là chuyện tình hạnh phúc cỡ nào! (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)



Không nói hai lời, Hạng Quân Vãn vùi đầu vào ăn. Nếu so sánh thì ngược lại tướng ăn Phượng còn tao nhã hơn, chậm rãi từ tốn, ngay cả bộ dáng giơ tay nhất đũa đều cao quý tiêu sái, cảnh đẹp ý vui!



“Vãn Vãn, ngoại tổ mẫu ta đến đây.” Chờ ăn xong, Phượng Cửu rốt cục cùng Hạng Quân Vãn đàm chuyện đứng đắn. Chuyện lão thái quân đến đây, không thể gạt Hạng Quân Vãn, quan hệ giữa mình và lão thái bà kia vẫn phải cho nàng biết.



Phượng Cửu nhất nhất nói về những người trong Phượng phủ từ Bàn Long thành, những quan hệ rối rắm đều cho Hạng Quân Vãn biết qua một lần, cho nàng có cái để chuẩn bị.



Đã sớm từ Triệu Mạn biết được lão thái quân cùng Phượng Cửu quan hệ mâu thuẫn, lúc này nghe Phượng Cửu nói về người trong Bàn Long thành, Hạng Quân Vãn mới phát hiện nhà giàu nước sâu cũng là một môn học vấn. Lúc nghe hắn nói đến lão thái quân cố tình vì Phượng Cửu cưới vợ bé, Hạng Quân Vãn vẫn im lặng rốt cục bạo nộ rồi.



“Cưới vợ bé? Tân hôn liền nạp thiếp?” Hạng Quân Vãn liếc mắt Phượng Cửu, “Bà ta thật nói như vậy?”



Phàm là người muốn phá hư hôn nhân của mình, đều bị Hạng Quân Vãn xem là loại địch nhân ghê gớm nhất. Xem ra, lão thái quân thật đúng là không an phận! Nàng ngược lại muốn thỉnh giáo cái lão thái thái này!