Đôi Cánh
Chương 30 :
Ngày đăng: 18:22 19/04/20
Tại một căn phòng tối tăm, rộng lớn dưới lòng đất, hai cô gái đang bị treo lủng lẳng bằng dây thừng trên xà ngang đều bất động. Đối diện với họ là một thanh niên cao lớn bị trói chặt vào chiếc ghế đã được chôn chặt xuống nền.
- Họa Lam! Thanh Y!
Vũ dùng sức giật giật sợ dây trói phía sau lưng và dùng âm lượng nhỏ nhất gọi hai cô gái treo trước mặt.
Thanh Y giật mình mở mắt. Cô bây giờ mới phát hiện suốt đêm qua mình đã ngủ trong tư thế thẳng đứng, hai cánh tay bị trói chặt nhức mỏi cực độ.
Ý thức dần thanh tỉnh, cô nhớ lại màn đấu súng trước đó, thật gay cấn và tàn khốc! Tất cả những người đi theo bọn cô đều trúng đạn chết. Chỉ còn cô và Vũ một mình đấu hơn chục tay súng. Đến cuối cùng, vì đạn mang theo không đủ nên cả hai đành chấp nhạn thất bại, bị chúng đánh ngất bắt về.
- Vũ, anh không sao chứ?
- Tôi không sao!
Vũ dừng lại một lúc rồi tiếp:
- Chỉ sợ cô ấy...
Theo ánh mắt Vũ, Thanh Y bắt gặp Họa Lam cũng đang trong tư thế giống mình. Thấy Họa Lam, cô vừa vui mừng vừa hoảng hốt:
- Họa Lam, Họa Lam! Chị sao vậy? Chị mau tỉnh dậy đi, Họa Lam!
Nhưng Họa Lam vẫn như cũ gục đầu xuống đất, bất động cả người.
Bỗng, một tiếng động vang lên.
“Cạch!”
Từ cánh cửa vừa mở truyền đến một tiếng cười quái đản cùng giọng nói là ngôn ngữ bản địa:
- Ha ha, Vũ, lâu ngày không gặp! Mày còn nhớ tao không?
Căn phòng đột nhiên sáng trưng bởi hệ thống đèn điện mắc trên trần.
Vũ và Thanh Y chưa kịp quen ánh sáng nên vội nhắm mắt tránh đi. Một lúc sau, Vũ mới cười mà lên tiếng:
- Tao không biết là mày còn có thói quen lãng phí năng lượng điện như vậy, Hawk! Đâu cần vì long trọng chào đón tao mà bật hết đèn lên thế!
- Ha ha, lúc này mà mày vẫn còn cứng miệng lắm! Ở đây thứ gì cũng có thể thiếu chỉ không thiếu điện.
Tên Hawk đưa tay ra hiệu cho bọn đàn em làm gì đó rồi tiếp tục nói, mắt hắn hết nhìn Họa Lam lại nhìn Thanh Y:
- Tao cứ tưởng con nhỏ này là bạn gái mày, sao bây giờ mày lại dắt thêm một đứa nữa đến?
Thấy Vũ im lặng, tên Hawk lại cười khoái trá:
- Sao? Mày không sợ trời không sợ đất lại sợ mấy con nhỏ này bị tao hại sao? Nào, bây giờ thì nói đi, đứa nào mới là người mày yêu? Hay cả hai? Tao tiết lộ cho mày biết nhé, tao sẽ xử đứa nào là người yêu của mày thôi, như thế thì mới có thể khiến mày đau khổ trước khi chết chứ!
Theo lời của Hawk, bọn thuộc hạ của hắn lại cho tăng dần dòng điện dẫn vào thùng nước của Họa Lam.
- Á!
Họa Lam ngẩng đầu thét lên một tiếng trong vô thức rồi gục xuống ngất lịm.
- Lũ khốn, dừng lại ngay! Hawk, mày dừng lại ngay cho tao, mày muốn trả thù thì hãy nhắm vào tao đây!
- Dừng lại đi! Ta thề sẽ giết hết bọn cặn bã chúng mày!
Vũ và Thanh Y không ngừng chửi rủa. Thấy hình ảnh Họa Lam bị hành hạ chết đi sống lại ngay trước mặt, họ chỉ muốn nhào đến băm nát hết bọn tàn ác này.
- Yên tâm, cô ta chưa chết được đâu! Đồ chơi này tao vẫn còn muốn sử dụng.
Tên Hawk cười ha hả rồi tiến về phía Thanh Y. Lúc này cô mới quan sát rõ tên xã hội đen này.
Đập vào mắt cô đầu tiên là vết sẹo dài trên mặt hắn. Mỗi lần nói chuyện hay cười thì vết sẹo đó trở nên dữ tợn. Hắn là một người da màu, có thể là dân nhập cư hoặc thậm chí là nhập cư bất hợp pháp.
- Nếu còn la hét nữa thì tao cũng cho mày vào đó thử cảm giác mà chị mày vừa trải qua đấy!
Hắn vừa nói vừa đưa tay vuốt lên gương mặt trơn láng, trắng mịn của cô. Mắt hắn chợt sáng.
- Hừ, thì ra là mỹ nhân! Hay là cô hãy đồng ý về làm nhân tình của tôi? Tôi sẽ lập tức đưa cô rời khỏi nơi này và tha luôn cho chị của cô!
Hawk dụ dỗ. Đôi tay hắn không yên phận trượt nhẹ từ mặt cô xuống cổ rồi dừng lại ở bộ phận mềm mại. Hành động của hắn khiến Thanh Y chợt buồn nôn.
Cho đến khi hắn lại tiếp tục tiến sâu xuống phía dưới thân người cô thì...
- Ọe... ọe...
Toàn bộ thức ăn chưa tiêu hóa hết trong dạ dày Thanh Y đều trào ra ngoài, rơi ngay trên đầu và mặt tên Hawk. Có cả một miếng gân bò còn nguyên hình dạng nằm chễm chệ trên áo hắn.
Mặt hắn tối sầm, dùng tay gạt thứ dịch lỏng có mùi chua đặc trưng trên mặt.
- Mày dám!
Hắn vươn người tung một bạt tai vào má trái của Thanh Y khiến đầu cô ngẹo sang một bên. Nhưng sau đó, cô dùng lưỡi dồn tất cả chất dịch sót lại trong miệng rồi phun thẳng vào mặt tên xã hội đen trước mặt
- Phần này là tặng kèm miễn phí, không cần cảm ơn!
Nói xong, cô nhìn gương mặt giận dữ đến đỏ gắt của Hawk mà cười sảng khoái.
- Khốn kiếp! Đợi đấy, tao sẽ quay lại thanh toán bọn mày sau!
Hawk gầm gừ rồi kéo bọn đàn em rời khỏi, chỉ để lại hai tên trong phòng canh giữ.