Đôi Cánh
Chương 5 :
Ngày đăng: 18:22 19/04/20
Sáng hôm sau vừa xuống cầu thang, Thanh Y ngạc nhiên khi thấy Fiona, chủ nhân ngôi nhà đang ngồi ở bàn ăn.
- Chào buổi sáng Fiona! Đến hôm nay tôi mới may mắn gặp được người đẹp!
Thanh Y cười chào, kèm theo cái nháy mắt tinh nghịch. Cô bạn Fiona cũng cười đáp:
- Cậu quá lời rồi!
Bà giúp việc mang đến một ly sữa cho Fiona rồi quay sang Thanh Y:
- Cô đã muốn dùng bữa sáng chưa?
- Cảm ơn, cháu cũng đói rồi!
Thanh Y đáp lời rồi quay sang Fiona:
- Hôm nay cậu không đi làm ư?
Fiona uống một ngụm sữa, nói:
- Ứ! Hôm nay tôi phải tham dự một buổi tiệc lớn nên cần thời gian chuẩn bị.
Nói đến đây, mắt cô sáng lên, nhìn Thanh Y vẻ suy nghĩ:
- À, cậu còn giữ sở thích đếm tiền không?
Thanh Y mắt sáng rỡ, bỏ chiếc thìa trong tay xuống, cười tươi:
Không chỉ riêng Fiona mà những nhân viên trang điểm cùng người quản lí của cô cũng trợn to mắt, cố thu giữ hình ảnh đẹp đẽ này.
Bị nhìn đến ngại, Thanh Y bèn lên tiếng:
- Fiona à, nếu còn không đi thì sẽ muộn đấy!
Fiona cười khoác tay Thanh Y, cùng bước ra khỏi cửa:
- Ừ, đi thôi!
---------
Tại đại sảnh, trung tâm của buổi tiệc, ánh đèn vàng dịu tỏa khắp nơi, mang lại cho người ta cảm giác ấm áp và dễ chịu. Trong không gian tràn ngập ánh sáng là âm thanh của những giai điệu du dương, trầm bỗng của các nhạc công. Người phục vụ với gương mặt vui vẻ, đi đi lại lại khắp nơi. Không khí phảng phất một hương thơm nhẹ dịu.
- Chào cậu, Âu Dương Quân! Rất vui khi cậu đến tham dự!
Vừa lên tiếng là một người đàn ông trung niên. Tuy trên mặt đã xuất hiện nếp nhăn nhưng uy thế của một con người có quyền, có tiền không hề mờ nhạt. Ông vừa cười nói vừa tiến đến cửa đại sảnh.
- Tôi mới phải là người nói câu vinh dự khi được mời đến chứ, ông Billy!
Anh đưa tay ra, bắt lấy bàn tay của Billy đang chìa ra.
- Cậu khiêm tốn rồi! Tuổi trẻ tài cao như cậu thật khiến tôi phải khâm phục.
- Ông đã quá lời.
Billy cười, nghiêng người nhìn Âu Dương Quân:
- Được rồi, được rồi, mời vào trong, chúng ta cùng tiếp tục!
Khi Billy vừa quay đi tiếp khách, Vũ tiến đến nói nhỏ với anh:
- Anh Quân, đã có thông tin của con bé đó!