Đói Khát

Chương 1 :

Ngày đăng: 14:40 19/04/20


Raymond sốt ruột nhìn người đàn ông nho nhã đối diện đang khóc sướt mướt,người nọ có đôi tròng mắt to màu xanh biếc chứa đầy nước mắt.



[ Đừng khóc. ] Raymond rốt cục không nhịn được mở miệng nói.



[ Đừng,đừng chia tay.Raymond,ta rất yêu ngươi.Ta......có nơi nào làm không tốt,ta thay đổi có được không. ] Người đàn ông ngẩng đầu,hai mắt đỏ ngầu chảy xuống từng giọt nước mắt lớn.Thật vất vả mới gặp được Raymond,không nghĩ chỉ có một tuần ngắn ngủn đã bị bỏ rơi.



[Chúng ta không thích hợp. ] Raymond rút ra một tờ giấy khăn đưa cho hắn,dù sao hai người đã quen nhau một tuần,y cũng không có tuyệt tình đến thế.



[ Ta sẽ thay đổi,ta sẽ đổi để thích hợp với ngươi. ] Người đàn ông lớn tiếng nói,nước mắt mông lung nhìn Raymond.



Raymond trong lòng vô cùng phiền não,ban đầu không phải đã nói rõ,nếu hai người không thích hợp sẽ chia tay,hiện tại chỉ một tuần lễ mà người đàn ông này đã dây dưa không rõ.Bất đắc đưa tay xoa trán,tình huống thế này y rất ghét,cho nên mỗi lần gặp người mới y đều giao hẹn rõ ràng,không nghĩ lại gặp loại chuyện này.



[ Cậu không thể thỏa mãn tôi. ] Raymond chịu không được thái độ dây dưa của người trước mắt,cuối cùng mở miệng nói.



[ Ta...... Ta...... ] Người đàn ông sửng sốt,theo sau là giọt nước mắt lớn rơi xuống.Hắn thật sự không nghĩ Raymond sẽ đưa ra lý do này.Mặc dù hắn không thuộc loại có cơ bắp,nhưng trên căn bản vẫn giữ tần suất mỗi ngày.



[ Nhưng ta...... nhưng ta...... ] Người đàn ông cố gắng nghĩ tới đủ loại phương pháp.



[ Cậu có thể thế nào?Không muốn sống nửa sao? ] Raymond nghiêm túc.



[ Tốt lắm,Đường Kỳ,cậu thật sự không thích hợp với tôi,hay cậu tìm những người khác xem sao. ] vỗ vỗ bả vai Đường Kỳ,Raymond đứng lên rời khỏi căn phòng Đường Kỳ.


[ Tôi đây thế nào? ] Người đàn ông anh tuấn dùng giọng đùa giỡn bỗng nhiên gần sát thân thể của y.



Raymond đẩy hắn ra,nói



[ Anh không phải loại ta muốn.Hơn nữa cho dù anh là loại tôi muốn,tôi cũng không muốn cùng bạn bè lên giường. ]



Người đàn ông giả bộ vẻ mặt thất vọng



[ A,không...... cậu nói vậy thật tổn thương quá a. ]



Raymond không để ý hắn diễn kịch.Người đàn ông anh tuấn bỗng nhiên đẩy y nói:



[ Ê ê,cậu nhìn cái người vừa vào xem thế nào? ]



Raymond ngẩng đầu,nhìn về phía cửa lớn quán bar.Ngay cửa có một người dung mạo anh tuấn,mái tóc đen huyền dài đến bên hông,người đó đi về phía trước mấy bước,lộ ra khuôn mặt phương Đông xinh đẹp.



[ wow,mỹ nhân a. ] Người đàn ông anh tuấn kinh hô.Nơi này rất ít nhìn thấy khuôn mặt Đông Phương nha.



[ Ê,cậu có muốn không,cậu không quan tâm ta lên đấy. ] Người đàn ông anh tuấn dùng bả vai đụng đụng Raymond,Raymond suy nghĩ một chút, nói:



[Anh lên đi. ]



[ Không phải chứ,người tốt như cậy cậu không muốn,cậu không phải luôn không thể kháng cự với dạng này sao. ] Người đàn ông anh tuấn giật mình nhìn Raymond.



Raymond nhướng cao khóe miệng,bên kia mỹ nhân đã ngồi xuống bên cạnh quầy ba,không đợi hắn mở miệng,trước mặt đã bày ba chén”Linh Độ Thâm Lam”.